Chương 27: (Vô Đề)

Cuộc gặp mặt giữa Lộ Kiều và Thỏ Càu Nhàu diễn ra quá đột ngột, hai người còn chưa kịp trò chuyện được mấy câu thì nhân viên y tế đã chuẩn bị đẩy Thỏ Càu Nhàu lên phi thuyền y tế.

Lộ Kiều đang định buông tay thì Thỏ Càu Nhàu bất ngờ nắm chặt lấy cậu, trợn trừng mắt ra hiệu rằng mình vẫn còn điều muốn nói.

Lộ Kiều lanh trí, quay đầu lại nói với Yến Khâu: "Anh… anh đi chỗ khác một chút!"

Yến Khâu liếc nhìn cậu.

Lộ Kiều phất tay, thúc giục: "Mau lên, em có chuyện muốn nói với bạn!"

Yến Khâu cong môi cười khẽ, lùi lại hai bước, khoanh tay đứng xem.

Lộ Kiều vẫn thấy chột dạ, nuốt nước bọt, cúi đầu hỏi nhỏ: "Cậu làm gì vậy?"

Thỏ Càu Nhàu cũng hạ thấp giọng, mơ hồ nói: "Cậu lên mạng thì đừng có nói mấy chuyện hai ngày nay xảy ra nhé!"

Lộ Kiều lập tức đáp, lanh lợi ra điều kiện: "Chỉ cần cậu không nói chuyện tôi quen biết Yến Khâu, thì tôi cũng sẽ không nói mấy chuyện hai ngày nay của cậu ra ngoài."

Thỏ Càu Nhàu nghiến răng: "Được! Nhưng mà, cậu nhất định không được nói đấy! Dù là chuyện tôi đến đây, bị lừa đi phẫu thuật thẩm mỹ, hay… hay là cái chuyện đó…"

Lộ Kiều còn đang thắc mắc không biết hắn định nói gì, nhìn thấy mặt hắn đỏ bừng, vừa xấu hổ vừa ngại ngùng, cậu nhanh chóng hiểu ra, hơi nhướn mày, bật cười: "Còn cái chuyện cậu muốn phẫu thuật để trông giống Yến Khâu nữa phải không?"

Thỏ Càu Nhàu: "…"

Giờ hắn chỉ muốn đào cái hố mà chui xuống cho xong.

Nói đến chuyện đó, Lộ Kiều cảm thấy bao nhiêu bực dọc trước kia lập tức tiêu tan.

Cậu gần như có chút đắc ý nói: "Anh Yến Khâu đẹp trai thật đúng không? Cao ráo, cơ bắp, mà gương mặt còn đẹp hơn cả mấy người nổi tiếng nữa!"

Lộ Kiều "hừ hừ" cười, chống tay lên hông, ngẩng cao đầu: "Nhưng mà chẳng có bệnh viện nào có thể chỉnh cho ra gương mặt như anh ấy đâu, hoàn toàn không thể! Anh ấy là độc nhất vô nhị!"

"…" Thỏ Càu Nhàu thở dài, chậm rãi nói: "Cậu làm đàn ông mà chẳng có tí ý thức cạnh tranh nào nhỉ."

Lộ Kiều sững người, lập tức phản bác: "Tôi làm gì mà không có ý thức cạnh tranh! Tôi vẫn luôn xem anh ấy là đối thủ đấy chứ!"

"Ồ? Cậu xem người ta là đối thủ mà lại hết lời ca ngợi thế à?" Thỏ Càu Nhàu liếc cậu, giọng đầy nghi hoặc, "Nhìn cái dáng đắc ý của cậu kìa, cứ như gương mặt đó mọc trên người cậu ấy."

Lộ Kiều: "…"

Cậu còn chưa kịp phản bác, Thỏ Càu Nhàu lại tiếp lời, suy nghĩ rồi nói:

"Thường thì đối thủ đâu có kiểu đó, cái điệu này, chỉ mấy cô bạn gái khoe bạn trai mình mới có thôi."

Lộ Kiều: "???"

Cậu trợn to mắt: "Cậu có muốn bị tôi đánh thêm lần nữa không?!"

Thỏ Càu Nhàu lập tức hét to về phía nhân viên y tế: "Các chị y tá ơi, mau đẩy tôi đi đi!! Ngay lập tức, mau lên!!!"

Nhân viên y tế vội vàng chạy tới, Lộ Kiều bị chen ra một bên, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thỏ Càu Nhàu lè lưỡi trêu chọc mình khi bị đẩy lên phi thuyền.

Lộ Kiều trừng mắt nhìn theo hắn.

Cái gì mà "bạn gái khen bạn trai" vớ vẩn thế chứ…

Không biết từ lúc nào, Yến Khâu đã bước đến bên cạnh cậu, giọng đầy hứng thú: "Em nói gì với bạn thế?"

Lộ Kiều quay lại, lí nhí đáp: "Em… em chỉ đang nói chuyện nghiêm túc thôi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!