Chương 6: (Vô Đề)

"Trước đó, khi em đưa cô Edith về phòng.., cô ấy đã khen bộ váy của em. Lúc đó em cứ nghĩ đó chỉ là một lời khen thôi và em đã rất vui..."

Lize nghịch gấu váy của mình. Chiếc váy cô mặc hôm nay được Killian mua cho cô, người muốn cô mặc nó trong đám cưới của anh.

Cô đã phản đối ý tưởng mặc một chiếc váy trắng trong đám cưới, nhưng Killian đã cầu xin cô rằng "Đây là màu ngà, không phải màu trắng."

Hơn nữa, váy của Edith màu trắng có rất nhiều chỉ vàng nên nó sặc sỡ hơn chiếc váy này nhiều, nên cô nghĩ mặc thứ gì đó khiêm tôn hơn cũng được. Nhưng nếu lời khen của Edith  "chiếc váy này trông rất đẹp với bạn" có ý mỉa mai thì cô ấy hẳn rất buồn cười vì cười toe toét trước mắt mà không nhận ra ý mình thực sự là gì.

"Em có nghĩ cô Edith bị xúc phạm không?"

Killian nghiến răng khi nhắc đến váy của Lize.

'Thật hèn nhát khi nói chuyện với Lize vô tội, khi cô ta biết rất rõ rằng chính gia đình Ludwig đã chuẩn bị váy cho cô ấy ...'

Nhưng Killian không thể thấy được sự đau lòng của Lize khi nhắc đến điều này.

"Không đời nào. Với chiếc váy cô ấy đang mặc hôm nay, không thể nào cô ấy lại nhạy cảm về chiếc váy này của em được."

"Ôi, hôm nay cô Edith quá xinh, quá lấp lánh và..."

"Cô ấy trong th* t*c."

"Ý anh là gì, Killian. Sao anh có thể nói vợ mình là th* t*c?" Lize hỏi, trông có vẻ bị sốc.

Killian nhanh chóng bĩnh tĩnh lại sự hung dữ của mình. "Tôi xin lỗi, đó là một từ thô lỗ khi dùng trước mặt em."

"Lời xin lỗi của anh không phải dành cho em mà là dành cho cô Edith! Anh thậm chí không thấy tiếc cho cô ấy sao? Cô ấy đến đây một mình, không quen ai, chỉ tin tưởng anh và anh có nhiệm vụ phải chăm sóc cô ấy."

Nhưng sự quan tâm của Lize dành cho Edith đã khiến trái tim Killian tan nát. Anh nắm lấy cổ tay cô và hỏi với giọng trầm, "Ý em là những gì em nói à?"

"Killian....!"

"Em thật xấu tính, Lize. Em thật sự không biết hôm nay tôi đã vượt qua như thế nào sao..?"

Đôi mắt xanh của Lize run rẩy khó chịu.

Killian chắc chắn rằng cô biết tình cảm của anh.

Lize là người không thể bày tỏ bất kỳ quan điểm nào về cuộc hôn nhân này. Có lẽ đây là cách cô cố gắng xoa dịu trái tim anh.

"Lize...."

"Killian. Em... em..."

Khi Lize không nói nên lời, Killian nâng cầm cô lên, vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt cô ấy thật đáng yêu. Thật an ủi biết bao khi được nhìn thấy sự ngọt ngào và hồn nhiên như nắng xuân.

Killian từ từ đưa môi anh đến môi cô.

"Lize!"

Nếu không bị gián đoạn, Killian có lẽ đã hôn được cô.

"C

-Cliff!"

Kéo Killian ra, Lize vẫy tay với Cliff với nụ cười ngượng nghịu.

"Con người đó thực sự..." Killian gầm gừ nhỏ, nhưng Lize giả vờ không nghe thấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!