Edit: Yang
Beta: Túc
————-
Ngày A Tề dọn đi, Úc Đoá vì ngại chuyện kia nên không dám hỏi nhiều.
Sau khi biết cha của đứa bé trong bụng không phải là A Tề, Úc Đóa thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cũng bình yên trở lại.
Nếu A Tề không phải cha đứa bé, vậy ai mới là cha của con cô đây?-
---Đọc FULL tại ---
Ba tháng trước, kỳ kinh nguyệt của cô vẫn đến thăm đều đặn, nói cách khác, kết quả mang thai ba tháng đó có lẽ là do bệnh viện kia nhầm lẫn. Nhưng suy đi ngẫm lại mãi, cô thật sự không biết cha đứa trẻ này là ai.
Nghĩ lại từng người cô từng tiếp xúc trong khoảng thời gian đó, vẫn không có đầu mối.
Ánh chiều tà le lói, cả căn biệt thự bừng sáng, phản chiếu không khác gì ban ngày, duy chỉ có thư phòng vẫn tối tăm như cũ.
Phó Tư Niên ngồi sau bàn làm việc, anh không bật đèn, rèm cửa cũng đóng chặt.
Tách một tiếng, Phó Tư Niên châm thuốc, mượn ánh sáng của bật lửa mà nhìn ba tập tài liệu trước mặt.
Thật ra cũng không phải là tài liệu gì, một bản là kết quả kiểm tra sức khoẻ của Úc Đoá, một bản của hôm qua sau khi Úc Đoá về nhà, chỗ mà A Tề đã thay cô sắp xếp, còn bản cuối cùng, là tự Úc Đóa sắp xếp cho mình.
Bệnh viện, phá thai, cách chạy trốn, tất cả mọi phương diện đều được cân nhắc, sắp xếp cẩn thận và chuẩn bị đầy đủ.
Nhưng đáng tiếc là Úc Đoá lại không làm theo những gì A Tề đã chuẩn bị. Mà ngay từ đầu, cô đã sắp xếp cho mình đến một nơi khác hoàn toàn với thành phố A Tề chuẩn bị cho.
Thân phận mới, địa điểm mới, Phó Tư Niên nheo mắt mượn ánh lửa nhìn tập văn kiện.
Trước kia, dù có thế nào anh cũng không nghĩ tới, người luôn ở trước mặt anh ngoan ngoãn nghe lời, nhìn qua tưởng như là một người vợ không có chút chính kiến, vậy mà lại có thể sắp xếp đường lui của mình một cách tỉ mỉ cẩn thận như thế. So với A Tề, không thua chút nào. Nếu cô thật sự chạy mất, đúng là trong khoảng thời gian ngắn anh cũng khó tìm thấy người đâu.
Tâm tư A Tề rõ rành rành, lòng dạ Úc Đoá anh cũng hiểu rõ.
Tình cảm của A Tề với Úc Đoá vượt qua mức bạn bè, nhưng A Tề là do một tay anh dạy dỗ, anh hiểu A Tề chắc chắn sẽ không làm chuyện gì bất lợi cho mình.
Mà Úc Đóa sợ anh, không yêu anh, còn chuẩn bị bỏ của rời khỏi người chung chăn chung gối với cô ấy ba năm, mà thậm chí chính anh cũng không biết vì sao.
Nhưng nếu Úc Đóa đã không có ý định thẳng thắn, anh tạm thời cũng không có ý vạch trần.-
---Đọc FULL tại ---
Phó Tư Niên chồng ba tập tài liệu lên nhau, tay cầm bật lửa để ở một góc, quẹt ga, sau đó ném vào thùng rác bên cạnh.
Lửa cháy càng lúc càng lớn, phản chiếu lên bàn làm việc một khoảng rực sáng.
Trước khi tàn lửa biến thành tro bụi, Phó Tư Niên mở cửa đi ra ngoài.
Trong phòng, Úc Đoá mệt mỏi cả ngày đang nằm ngủ. Phó Tư Niên nhẹ chân không muốn làm ồn, sau khi tắm xong lập tức lên giường nghiêng người ôm lấy cô, bàn tay ấm áp dịu dàng vuốt ve bụng dưới của Úc Đoá.
Dạo gần đây Úc Đoá vô cùng nhạy cảm với bụng của mình, lúc này cô giật mình, lập tức tỉnh ngủ.
"Sao còn chưa ngủ?"
Úc Đóa đưa lưng về phía anh không chịu quay người lại, nửa mặt núp trong chăn, thì thầm nói: "Tư Niên, cha mẹ em vẫn chưa biết chuyện em mang thai. Sáng mai em muốn về nhà ba mẹ, nói tin tức tốt này cho họ biết."
"Anh về với em."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!