Chương 27: Diễn đàn

Mua xong thuốc ngăn mùi tin tức tố, hai người đi ra từ tiệm thuốc.

Tiết tự học buổi tối đã kết thúc được một lúc lâu, trong sân trường thưa dần. Chỉ còn khối 12 vẫn sáng đèn.

Đoạn Gia Diễn nhìn điện thoại di dộng một lát, bỗng nhiên thấy dòng trạng thái mới.

Đến từ Giang Kỳ Niệm.

Trên đó nói cô muốn chuẩn bị cho bài kiểm tra nghệ thật, có khả năng phải đến nơi khác một thời gian ngắn.

Đoạn Gia Diễn bất giác nhíu mày.

Lộ Tinh Từ thấy cậu chuyên chú nhìn điện thoại đến mức thiếu chút nữa va vào nữ sinh đối diện, đưa tay kéo cậu một cái.

Đoạn Gia Diễn lấy lại tinh thần, đang muốn cảm ơn Lộ Tinh Từ, nhưng tiếng cảm ơn còn chưa kịp nói ra, thanh âm cậu im bặt.

Tầm mắt cậu lơ đãng lướt qua lầu dưới ký túc xá.

Thấy rõ dưới lầu là ai, ánh mắt Đoạn Gia Diễn trầm xuống. Lộ Tinh Từ cũng nhìn thấy Kiều Nam, hắn tiến lên một bước, chắn phía trước Đoạn Gia Diễn.

Kiều Nam có lẽ cũng không nghĩ tới bọn họ đi chung với nhau, hơi bất ngờ, lại chú ý đến hành động mang tính bảo vệ của Lộ Tinh Từ, Kiều Nam cười cười: "Lớp trưởng."

Tầm mắt của hắn hướng về phía sau dò xét một chút, đè thấp giọng nói: "Đoạn Gia Diễn."

Lộ Tinh Từ không để ý hắn, giọng điệu hơi lạnh: "Vào bằng cách nào? Cậu đã không còn là học sinh Nhất Trung."

"Nhất Trung dù sao cũng là trường cũ của tôi, tôi trở lại thăm một chút." Kiều Nam nói, tầm mắt lướt qua Lộ Tinh Từ, nhìn người phía sau hắn, không biết vô tình hay cố ý liếm môi một cái: "Tiện thể tới gặp bạn cũ.

"Đoạn Gia Diễn bị ánh mắt ghê tởm của hắn nhìn, hơi nhướng mày, ý muốn nói chuyện. Một cái tay khoát lên gáy cậu. Ngón tay nam sinh có hơi lạnh, nhẹ nhàng cọ qua vài sợi tóc, mang theo ý động viên rõ ràng. Lộ Tinh Từ xoa xoa đầu cậu, sau đó tự nhiên mà đưa cánh tay vòng qua bả vai Đoạn Gia Diễn. Vòng qua xong, thấy vẻ mặt Kiều Nam đột nhiên âm trầm, Lộ Tinh Từ nhếch khóe môi lên, thờ ơ nói:"Bạn nào? Tôi cũng muốn biết, cậu dẫn tôi đi gặp với được không?"

Thanh âm hắn không cao, mặt mày cong lên, như là rất hứng thú đối với "người bạn" trong miệng Kiều Nam.

Kiều Nam nhìn tay Lộ Tinh Từ đặt lên bả vai cậu, ánh mắt từng chút tối sầm lại, càng làm hắn chú ý hơn, là Đoạn Gia Diễn không có chống cự hành động thân mật này.

Khoảng cách gần như thế, trên người sẽ lưu lại hơi thở của Alpha.

Vừa nghĩ tới trên người Đoạn Gia Diễn nhiễm mùi hương của người khác, vẻ mặt Kiều Nam nhăn nhó trong nháy mắt. Dục vọng khát máu từ đáy lòng dâng lên, lại bị hắn miễn cưỡng đè xuống.

Có một việc hắn không muốn thừa nhận, hắn thật sự có chút sợ Lộ Tinh Từ.

Loại sợ hãi không chỉ vì Alpha áp chế lẫn nhau, mà còn là vì ấn tượng sâu sắc trong quá khứ.

Hắn từ nhỏ đến lớn đều là học sinh ưu tú, thầy cô tin cậy hắn, bạn bè cũng vui vẻ chơi chung với hắn.

Sau khi vào lớp mười, cho dù hắn có cố gắng như thế nào, dùng biết bao nhiêu thời gian, nhưng mỗi lần thi tháng, cái người kia vẫn nhàn hạ bỏ hắn ở phía xa.

Hắn nhìn ra được, Lộ Tinh Từ so với hắn càng được nhiều người yêu thích hơn, các thầy cô giáo cũng vô tình hay cố ý nhượng bộ Lộ Tinh Từ, không chỉ vì thành tích hắn tốt, mà còn vì gia thế của hắn.

Loại người có tất cả này, làm Kiều Nam cảm thấy e ngại.

Hắn không sợ Đoạn Gia Diễn, đối với hắn mà nói, cậu giống một đứa trẻ thích phô trương thanh thế thôi.

Đúng vậy.

Chỉ là đứa trẻ này không đủ ngoan.

Hắn đè xuống bạo ngược trong lòng, gằn từng câu từng chữ: "Bạn tôi có hơi thẹn thùng, chắc là không thích gặp người khác đâu.

"Hắn phải dạy lại cậu. Chờ sau khi đánh dấu được Đoạn Gia Diễn, hắn sẽ dạy Đoạn Gia Diễn chỉ được nói chuyện với ai, chỉ có thể cười với người nào. Không được giống như bây giờ, đứng cùng một chỗ với Alpha khác. Kiều Nam vừa dứt lời, Lộ Tinh Từ liếc hắn một cái. Không một lời cảnh báo, hắn thu lại ý cười trên khóe môi. Ánh mắt hắn dừng trên người Kiều Nam, ý cười qua loa lúc nãy biến mất, nhìn đến cả người phát lạnh."Thật vừa vặn." Trên mặt Lộ Tinh Từ không có biểu tình gì, giọng điệu lạnh lùng: "Tôi cũng không rảnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!