Chương 72: Ngày thứ 72 không muốn [Hoàn chính văn]

Thời gian từ sau khi gặp phụ huynh trôi qua thật nhanh.

Mùa thu ở thành phố B vốn ngắn ngủi, thoáng cái đã phải khoác áo măng tô dài.

Dạo gần đây, Tư Niệm chẳng còn tâm trí để ý đến sự thay đổi của thời tiết, trong lòng cứ thấp thỏm lo âu.

Bởi vì đã đồng ý kết hôn và cũng đã gặp gia đình hai bên rồi, giờ chỉ còn vấn đề khi nào Lục Thư Nghiễn sẽ cầu hôn.

Chuyện cầu hôn chắc chắn sẽ diễn ra, có lần Triệu Triều vô tình tiết lộ rằng Lục Thư Nghiễn đã chọn nhẫn xong rồi.

Ai cũng biết cầu hôn vừa cần có yếu tố bất ngờ vừa cần nghi thức trang trọng. Tư Niệm lo lắng lỡ như gặp phải hôm nào cô ăn mặc xuề xòa, tóc tai bù xù, không trang điểm mà Lục Thư Nghiễn lại đột ngột cầu hôn, rồi còn bị ghi lại bằng ảnh, thậm chí có thể đăng lên mạng nữa, thì một trong những khoảnh khắc quan trọng nhất đời cô chắc chắn sẽ khiến cô hối hận đến ch. ết mất.

Cùng háo hức chờ đợi với cô dường như còn có cả một đám người hóng chuyện.

Kể từ sau sự cố livestream lần trước, khi lộ ra câu chuyện "tổng giám đốc ép cưới, Tư Niệm bỏ trốn" nghe có vẻ vô lý nhưng lại là sự thật, Lục Thư Nghiễn đã diễn một màn thèm cưới, ép cưới ngay tại phòng livestream, khao khát được làm ông xã chính thức của cô thể hiện rõ qua màn hình. Sau đó, trên mạng thậm chí còn có người lập một super topic với hashtag #HômNayLụcThưNghiễnCầuHônThànhCôngChưa.

Mỗi ngày đều có người vào super topic náo nhiệt đếm ngày, bàn luận xem khi nào tổng giám đốc Lục mới chính thức được pháp luật công nhận là chồng hợp pháp.

Tối đó, Tư Niệm nằm trên giường, trước tiên xem qua những bình luận đếm ngày của đám người hóng chuyện trong super topic #HômNayLụcThưNghiễnCầuHônThànhCôngChưa, cô khẽ mím môi trước chuyện trở thành vợ chính thức, rồi lại thấy trong nhóm chat Kiều Kiều và Tưởng Nhất Hàm cũng đang đoán ngày cầu hôn cho cô.

Kiều Kiều nói là tháng sau, chắc chắn tổng giám đốc Lục muốn nhanh chóng xác định danh phận, còn Tưởng Nhất Hàm thì cho rằng sẽ là Giáng sinh, cầu hôn vào Giáng sinh sẽ lãng mạn hơn. Hai người mỗi người một ý, nhưng đều nhắc Tư Niệm chuẩn bị tinh thần trong hai tháng tới, sắn sàng đón nhận bất ngờ.

Tư Niệm lật lịch nhìn ngày.

Nghĩ đến việc trong hai tháng tới, ngày nào cũng có thể đối mặt với chuyện Lục Thư Nghiễn cầu hôn, phải luôn trang điểm cẩn thận, ăn mặc chỉnh tề không thể lơ là, Tư Niệm đột nhiên cảm thấy việc chờ đợi cầu hôn này có vẻ hơi mệt mỏi.

Lục Thư Nghiễn đang xem tài liệu trên máy tính bảng bên cạnh. Tư Niệm đặt điện thoại xuống, ghé lại gần anh.

Thấy Tư Niệm đến gần với vẻ mặt như có điều muốn nói, Lục Thư Nghiễn liền tắt máy tính bảng, nhướng mày: "Sao vậy?"

Tư Niệm nhìn Lục Thư Nghiễn, ấp úng: "Hỏi anh một chuyện." "Chuyện gì thế?"

Tư Niệm lại không biết mở lời thế nào, dù sao chuyện cầu hôn này, có phải cô nên e thẹn một chút không? Sau đó cô nhìn vào mặt Lục Thư Nghiễn, cố gắng nói thật uyển chuyển, dò hỏi: "Là có một số chuyện khá quan trọng, tuy nói cần có yếu tố bất ngờ, nhưng anh có thể cho em biết đại khái phạm vi thời gian được không?"

Lục Thư Nghiễn: "Chuyện quan trọng? Cho em biết trước?"

Tư Niệm nghiêm túc nhìn vào mắt anh: "Đúng vậy, ví dụ như khoảng từ ngày nào đến ngày nào, hoặc vào dịp lễ nào đó, để người ta có chút chuẩn bị tâm lý chứ."

"Ừm, dù sao anh cũng biết, tim em không tốt, không chịu được kích động và bất ngờ quá lớn."

Lục Thư Nghiễn nhận ra Tư Niệm đang nói về chuyện gì. "Từ khi nào thì tim em không tốt thế?" Anh hỏi.

"Bây giờ, vừa mới." Tư Niệm đáp thẳng thừng. Lục Thư Nghiễn: "…"

Về chuyện cầu hôn này, Lục Thư Nghiễn vốn định giữ kín hoàn toàn.

Nhưng đương sự đã muốn biết trước, thì dù sao cũng phải tùy theo ý muốn của đương sự có muốn bất ngờ hay không, nên anh đành kéo Tư Niệm ngồi lên đùi mình, hỏi cô: "Vậy em muốn biết phạm vi bao lớn?"

"Ba ngày, một tuần, hai tuần? Hay là nói luôn ngày cụ thể cho em?" Tư Niệm: "Ừm…"

Ban nãy cô còn một lòng muốn được biết trước, để có thể chuẩn bị có trọng tâm trong những ngày đó, nhưng lúc này khi anh thực sự sắn sàng cho cô biết, cô lại có phần do dự.

Biết trước thì liệu có mất đi yếu tố bất ngờ không. Cầu hôn dù sao cũng có thể chỉ có một lần trong đời.

Rốt cuộc là xác định khoảng thời gian để chuẩn bị cho chắc chắn, hay là trong những ngày sắp tới, luôn có một sự không chắc chắn để tạo cảm giác hồi hộp.

Lục Thư Nghiễn im lặng chờ đợi câu trả lời, Tư Niệm bỗng rơi vào trạng thái phân vân tột độ.

Sau đó mỗi khi cô phân vân, tay lại muốn tìm việc gì đó để làm, nên khi Tư Niệm hoàn hồn lại, cô phát hiện mình bất giác đã cởi được ba cúc áo ngủ của Lục Thư Nghiễn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!