Văn phòng của tổng giám đốc rộng lớn bỗng chốc chìm trong im lặng.
Ánh mắt của Lục Thư Nghiễn dừng lại ở Triệu Triều, người đang cố gắng giảm bớt sự hiện diện của mình.
Cuối tuần, Tư Niệm hẹn gặp bạn trai.
Những từ ngữ này cứ quanh quẩn trong đầu, khiến những cảm xúc Lục Thư Nghiễn đã cố kìm nén bấy lâu bỗng vỡ òa trong giây phút này.....
Khi về nhà sau khi đăng bài, trời vẫn chưa tối hẳn.
Tư Niệm không ngờ tan làm về lại gặp được Lục Thư Nghiễn.
Anh đứng một mình, dáng vẻ điển trai với đôi chân dài thu hút nhiều ánh nhìn của người qua đường. Có vẻ như anh đang đợi ai đó, Tư Niệm đã biết người đó là ai ngay khi ánh mắt của anh hướng về phía cô.
"..."
"Anh tìm tôi có việc gì?"
Trong quán cà phê, một tay Tư Niệm chống cằm, tay kia khuấy cà phê, cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Sao chuyện này vẫn chưa kết thúc?
Mãi đến lúc này, Lục Thư Nghiễn mới như tỉnh hồn. Phải, anh tìm Tư Niệm để làm gì?
Kể từ khi Triệu Triều kể cho anh những chuyện đó, trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ duy nhất là phải gặp Tư Niệm để hỏi cho rõ.
Vì vậy anh đến đây.
Nhưng giờ đây, đối diện với Tư Niệm, Lục Thư Nghiễn lại không biết nên nói gì.
Tư Niệm ngẩng đầu lên: "Hả?"
Lần đầu tiên Lục Thư Nghiễn nhận ra rằng anh dường như không còn tư cách để hỏi hay xác minh điều gì nữa.
"Em với người đồng nghiệp kia có quan hệ gì?" Cuối cùng anh vẫn hỏi ra miệng.
Tư Niệm nhíu mày không hiểu, không biết "người đồng nghiệp kia" mà Lục Thư Nghiễn nói là ai, nhưng nhìn vào ánh mắt của anh, cô chậm rãi nhận ra, có lẽ là đang nói đến Nguyên Ngộ.
Không ngờ Triệu Triều lại kể chuyện tình cờ gặp hai người ở trung tâm thương mại cho Lục Thư Nghiễn nghe. Trông bề ngoài thì nghiêm túc thế mà sao lại nhiều chuyện đến vậy.
Tư Niệm thấy hơi bực mình về cái tính nhiều chuyện của Triệu Triều.
Vậy ra Lục Thư Nghiễn đến đây để chất vấn cô về việc tại sao lần sau yêu đương hay kết hôn không thực hiện lời hứa báo cho anh biết ngay lập tức sao?
Chỉ là bây giờ Tư Niệm cảm thấy dù sau này có yêu đương hay kết hôn, cũng không cần phải báo cáo với Lục Thư Nghiễn làm gì.
Cô hất cằm: "Lần trước tôi chỉ nói cho có, anh đừng nói là tin thật nhé."
"Tôi đã thay đổi rồi, nhưng chuyện yêu đương kết hôn của tôi còn phải báo cáo với anh sao?"
"Anh không thấy là mình quản hơi rộng quá không?" Lục Thư Nghiễn bị hỏi đến ngẩn người vài giây.
Sau đó đối diện với vẻ thản nhiên của Tư Niệm, không khí xung quanh anh dần trở nên nặng nề, giọng anh lạnh lùng: "Không ngờ em lại tìm được người mới nhanh như vậy."
Tư Niệm: "..."
"Để tôi giải thích lại." Cô hắng giọng, ngồi thẳng người lên, "Tôi không biết Triệu Triều nói với anh thế nào, nhưng tôi phải nói rõ là tôi và đồng nghiệp kia chỉ là bạn bè bình thường."
"Cuối tuần cùng nhau ăn bữa cơm thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!