Chương 6: (Vô Đề)

- Hả? Cậu ấy bị làm sao? 

- cô lo lắng hỏi nó.

- Mình sẽ nói sau, giờ Phong đang trong phòng cấp cứu. Cậu tới đó nhanh đi .

- Nhưng tôi không có xe....

- Để tôi đưa cậu đi

- là hắn.

Sau khi đuổi kịp cô, hắn vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa cô và nó.

" Phong? Là ai? Là người trong điện thoại cô đúng không?

"- hắn nghĩ. -Được - hết cách cô đành phải để hắn chở. n bệnh viện, cô chạy đến phòng cấp cứu. Thấy cô chạy đi hắn cũng nhanh chóng chạy theo. Đến nơi, hắn thấy cô ngồi thẩn thờ trước phòng cấp cứu. Nhìn cô như vậy hắn thật sự rất đau lòng."Vậy là mình không còn cơ hội rồi

"- hắn cười khổ. Hắn ngồi bên cạnh cô, cả hai không ai nói gì, cứ chìm đắm trong suy nghĩ của mình. Cạch"

-Ai là người thân của bệnh nhân Nguyễn Thanh Phong?

- vị bác sĩ già bước ra từ phòng cấp cứu nhìn hàng ghế chờ hỏi.

- Là tôi

- cô đứng lên nói.

- Cô vào đây với tôi.

- Được.

Nhìn cô thẩn thờ từ phòng cấp cứu bước ra, hắn đi tới hỏi

- Sao vậy?

- Cậu ấy....

- Cậu ta làm sao?

- Hắn hỏi lại.

- Cậu ấy bị bệnh tim. Cơ hội sống rất thấp. Phẫu thuật  cơ hội thành công chỉ có  10%

- cô nhìn hắn.

- giờ tôi phải làm sao?

Cô khóc, lần đầu tiên hắn thấy cô khóc.... Nhưng cô lại khóc vì cậu ta.

-Giờ chúng ta cũng không thể làm gì, cứ gọi báo cho gia đình cậu ta, để gia đình cậu ta quyết định .

- hắn đề nghị.

Cô thấy cũng đúng, giờ cô cũng thể không làm gì.

Sau khi nghe cô báo, mẹ anh liền chạy đến. Cô nói những gì bác sĩ nói cho mẹ anh. Thấy mình ở lại cũng không có ích gì liền quyết định đi về.

- Để tôi đưa cậu về

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!