Chương 112: Phiên ngoại 3: Hang ổ dấm chua của bốn con người – Phần 1

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

La Lão nhị hôm trước gặp mấy anh em huynh đệ của mình, hôm sau, anh em nhà La lại ngồi trong quán thảo luận về các vấn đề kinh doanh với mấy người bạn.

Bên bàn ăn, những người tham gia liên tục tục trò chuyện, bàn tán về các chuỗi cửa hàng, nhà bếp riêng, nhà máy rượu Pháp và kinh doanh rượu. Thiệu Quân ngồi ở bên kia bàn, cúi đầu dùng điện thoại di động vuốt màn hình, chờ La lão nhị xong việc thì lại quay sang dỗ dành anh.

Hai người ở bên nhau, làm gì cũng thấy tốt, ngồi lặng lẽ tâm sự, kể những chuyện trước đây từng kể mà vẫn không cảm thấy nhàm chán ngại ngùng. Đã ở tù mấy năm rồi, đã quen với những tháng ngày vụng trộm kéo tay, hôn môi qua ô vuông nhỏ trên cửa sắt nhà tù, bây giờ thoát ra, chợt thấy từng phút từng giây cuộc đời đều có thể thấy được cái tên khốn nạn chết dẫm khiến người ta vừa yêu vừa hận đó, đều có thể dính sát lấy nhau, thân thể như bọt biển đột nhiên bị thấm no nước, cảm giác thỏa mãn không thể tả xiết dâng lên cổ họng, chóp mũi …

La Chiến mời cổ đông lớn của chuỗi nhà hàng ăn vặt Bắc Kinh đến. Chu Nghiên để tóc dài gợn sóng và bộ sườn xám thêu bằng lụa. Đường kẻ mắt và lông mi ở đuôi mắt của cô quyến rũ như tơ, phong tình vạn chủng.

Chu Nghiên vừa mới bước vào, Thiệu Quân ngẩng đầu lên liếc nhìn.

Anh không khỏi hừ một cái trong bụng: Cái cô này trông cũng lẳng lơ mặn mà thật.

Thiệu Quân hoàn toàn không có hứng thú với phụ nữ, hồi đó còn giả vờ tỏ ra có hứng thú một chút trước mặt bạn bè với mấy anh em, nhưng bây giờ ngay cả lớp ngụy trang đó cũng đã bị xé bỏ, giờ dù có người phụ nữ đẹp nhất lắc lư một cặp ngực đầy đặn bất khả chiến bại trước mắt, anh cũng liếc nhìn một cái rồi thôi. Thiệu Quân mím môi thì thào, vùi đầu vào điện thoại tiếp tục lướt web. Lão nhị vẫn chưa trò chuyện xong, khi nào về nhà chui vào ổ chăn nói chuyện với Tam gia gia đây?

Chu Nghiên ngồi giữa hai anh em nhà La, họ đã không gặp nhau nhiều năm, giờ cố nhân gặp lại, trăm mối ngổn ngang.

Chu Nghiên gật đầu: "Lão nhị, thật không dễ dàng. Chúc mừng anh, không ngờ anh lại có thể ra ngoài sớm như vậy."

Thiệu Quân vừa nghe, liếc mắt nhìn một cái đầy khó hiểu.

Chu Nghiên mỉm cười quyến rũ với La Cường, sau đó nghiêng người trò chuyện với La Chiến. Cô rất thích gặp những người đàn ông đẹp trai và nam tính, như hai anh em nhà La đối diện cô đây. Cho dù không phải là quan hệ như vậy, nhưng trong kinh doanh cũng cần tìm được người đàn ông ưng ý, có tiền thì mọi người cùng nhau kiếm, vừa được có tiền vừa được thỏa mãn đôi mắt! Đây luôn là nguyên tắc kết giao với mọi người của Chu Nghiên.

Hơn nữa, La lão nhị năm đó có ơn với cô; La tam nhi và Cảnh sát Tiểu Trình cũng là bạn thân, người quen cũ của cô. Mối quan hệ này đã thân thiết hơn đối tác bình thường.

Chu Nghiên đánh cho La Cường một cái nhìn rất có ý tứ: "Lão nhị, bây giờ … có khác trước không?"

La Cường tự mình châm thuốc, nheo mắt, ậm ừ trong cổ họng.

Chu Nghiên: "Bên cạnh có người bầu bạn không?"

La Cường cắn điếu thuốc, lộ ra mấy cái răng trắng, hung hăng rít mạnh một hơi thuốc, nhớ lại hôm qua trên giường gặm cắn mông của Màn thầu lớn. Thiệu Quân lăn lộn trên giường, chiếc chăn bông rơi xuống đất, hắn lại đè lên người Thiệu Quân làm chăn bông cho anh …

Đũa trên cái đĩa nhỏ trước mặt Thiệu Quân rơi ra, La Chiến ngồi bên cạnh nhìn thấy, cúi xuống nhặt đũa giúp, làm sao có thể làm phiền cuộc lướt weibo chơi game của anh dâu nhỏ được.

La Chiến chui xuống bàn, lập tức xấu hổ. Đôi đũa của Thiệu Quân lăn giữa Chu Nghiên và La Cường, Chu Nghiên dưới bàn lặng lẽ tháo giày cao gót, xoay cổ chân, ngón chân rồi linh hoạt trèo lên bắp chân của La Cường, dùng ngón chân cái khiêu khích, nhẹ nhàng cọ xát.

La Chiến nuốt nước bọt, thật muốn hất cái chân chạy mãi không hết xăng của Tiểu Chu kia ra cho anh trai mình.

Thiệu Quân nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, từ khóe mắt liếc nhìn chỗ ngồi trống của La Tam nhi, Tam nhi chui xuống gầm bàn cả buổi không đứng dậy, có điều gì đó không ổn.

Anh cảm thấy đáng ngờ, thừa dịp nhóm người trên bàn tán gẫu nhiệt tình không thèm để ý, lặng lẽ cúi người, chui đầu vào khăn trải bàn phủ dài chấm đất.

Thiệu Quân: "?!"

La Chiến: "!!!"

……

Chung quanh một cái bàn tròn lớn đầy người, dưới gầm bàn có bảy tám đôi chân và hai cái đầu.

Hai cái đầu của Thiệu Quân và La Chiến mắt to mắt nhỏ trừng nhau.

Thiệu Quân trong nháy mắt đã hiểu ra, máu nóng căng cả đầu, hai mắt như sắp nổ tung, duỗi tay tát vào đầu La Chiến một cái, ai bảo hai tên khốn khiếp nhà này trông y hệt nhau?!

La Chiến bị đánh một cái vô cùng oan uổng, mặt đỏ tai hồng, nhìn chằm chằm Thiệu Quân, còn không dám kêu oan chứ đừng nói chi đánh lại.

Thiệu Quân tức giận đến mức chỉ vào chân Chu Nghiên, định cắn chân cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!