Chương 111: Phiên ngoại 2: Cơ mật

Có một số người còn có thể thay đổi không?

Có một số người, liệu có còn cơ hội hiểu được cuộc đời này?

Sau trận chiến ở ở Hương Sơn, La Cường cả người đầy những vết thương lớn nhỏ, cả nội thương lẫn ngoại thương, thương mới chồng lên thương cũ, hắn phải nhập viện một thời gian, cũng không trở lại nhà tù Thanh Hà.

Lê Triệu Huy cuối cùng đã bị bắt sống, đem về quy án. Không có sự cố chính trị nào ở thủ đô thời điểm nhạy cảm đó, không có thương vong hỗn loạn quy mô lớn. La Lão nhị được coi là một tù nhân đang giam giữ đã giúp cảnh sát lập công lớn. Các quan chức cấp cao của Bộ An ninh Quốc gia hạ chỉ thị, tiến hành các hoạt động nội bộ, viện kiểm sát cuối cùng cũng cho phép La Cường được phóng thích, tại ngoại ra tù.

Một ngày nọ, La Cường nhận được một cuộc gọi bí mật của Trần Xử Cục Chín, hẹn gặp tại Vạn Xuân Đình trên đỉnh núi Cảnh Sơn. Trần Xử đưa cho hắn một số thiết bị điện tử thu nhỏ và một tấm chi phiếu.

La Cường nhìn chằm chằm những thứ đó, không vươn tay nhận lấy: "Ý cậu là gì?"

Trần Xử nói: "Giúp chúng tôi một việc."

La Cường hỏi: "Người như cậu, mà cũng cần người như ông đây trợ giúp?"

Trần Xử thẳng thắn: "Anh, người như anh, thân phận và lai lịch đều thuận lợi, ra ngoài làm việc vặt tiện hơn tôi nhiều."

……

La Cường nhìn cảnh vật dưới núi, từ xa phóng mắt nhìn về hướng Tử Cấm Thành trong Trung Nam Hải, chế nhạo: "Tại sao tôi lại phải giúp mấy người? Tôi được gì?"

Trần Xử cười cười, vẻ mặt chắc nịch nói: "Nếu không giúp chúng tôi, anh được gì?"

"La Cường, tôi biết anh đang nghĩ gì. Bây giờ thời thế đã khác. Không phải thời thế mà anh có thể lăn lộn đấu đá để giành lấy phần thắng. Anh nhìn mấy oan gia, kẻ thù của mình đi, chết hết, giờ còn lại ai? La lão nhị, coi như mạng anh dài nhất! Em trai anh làm ăn nghiêm túc suốt những năm qua, đã tẩy trắng từ lâu, còn anh cũng chỉ có con đường này để đi."

La Cường im lặng hút thuốc.

Trần Xử nói tiếp: "Nếu anh muốn tẩy trắng, những kẻ còn đen sẽ tiếp tục nhìn chằm chằm vào anh. Kẻ thù của anh ở khắp nơi!"

"Nếu vẫn muốn ở trong bóng tối, cảnh sát sẽ tiếp tục theo dõi anh. Anh còn muốn đi vào vết xe đổ nữa không?"

"Nếu anh không có việc gì thì sao tôi phải lo lắng cho anh, người của chúng tôi phải tiếp tục để mắt đến anh!"

Trần Xử thận trọng, anh ta đã tính toán rất kỹ.

"Má nó…"

La Cường mắng: "Cậu đang hăm dọa tôi đó à?!"

La Cường tất nhiên không muốn ở trong bóng tối, cũng không muốn vào tù một lần nữa.

Hắn chỉ muốn sống ổn định với những người thân của hắn. Bao năm qua, cái máu chém giết từ lâu đã nguội đi, có người thân nhớ nhung, có người yêu bên cạnh quan tâm đến hắn, nửa đời một gã đàn ông chỉ cần như thế này, vì người thân mà sống tốt.

La Cường cũng hiểu rằng họ Trần đang tính toán, muốn hăm dọa hắn, trên danh nghĩa là cho hắn một miếng cơm ăn, nhưng thực chất cũng là để lợi dụng và theo dõi.

Những người như La Cường, lăn lộn trong giang hồ nhiều năm, quan hệ phức tạp, thế lực trong bóng tối đã ăn rễ sâu. Khi La Cường ra tù, những người ở trên chắc chắn sẽ rất lo lắng, thay vì đợi người này quay lại nghiệp cũ hoặc bị một thế lực nào đó chèo kéo, Bộ An ninh Quốc phòng sẽ ra tay trước.

Trong hệ thống thông tin quân sự của Cục thứ hai Bộ Tổng tham mưu cấp cao và Cục Tình báo An ninh Quốc gia có phân loại ra vài nhóm người. Những người như Trưởng phòng Trần đây là nhân viên trong biên chế, có quân hàm, quân phục và hồ sơ. Họ là những điệp viên chuyên nghiệp đã được huấn luyện đặc biệt, được gọi là "Mật công" và "Mật vụ" trong giới. Còn có "Mật báo", quản lý về tình báo trên internet, nhưng không nằm trong hệ thống nhân viên chính thức.

Ngoài ra, trong xã hội có rất nhiều nhân viên biên chế, dựa vào quan hệ với quân đội và hai Cục, cùng lai lịch của cảng tình báo đặc thù, để bảo hiểm chính trị cho những công việc thương mại và thu được lợi ích khổng lồ từ nó.

Lên con tàu này, có một số việc cần làm mà không phải La Cường có thể từ chối là được.

Trần Xử nói: "La Lão nhị, anh không có biên chế, không có hồ sơ, tôi sẽ giữ liên lạc với anh, giao nhiệm vụ."

La Cường khó chịu hù mũi: "Vậy biết chờ cậu đến khi nào?"

Trần Xử lại nói: "Chúng tôi cần xác nhận rằng những người như anh sẽ không sang bên kia hoặc Đông Nam Á, làm việc cho những người đó, chống lại chúng tôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!