Editor: Hắc Bạch
Ôn Kỳ sau khi đuổi tên Trác Vượng Tài kia đi liền đến hộp đêm, ra dáng mà ngồi trong phòng làm việc một lát, cùng Kim Bách Lỵ nhắn tin đôi câu, liền mang đống mỹ phẩm đã mua trước đó, lái xe đến Kim gia.
Kim lão đại không có ở nhà, chỉ có hai vị Kim thiếu gia ngồi trong phòng khách.
Hai vị thiếu gia này hơn kém nhau ba tuổi, tính cách khác nhau, một trời một vực.
Đại thiếu tao nhã lịch sự, bình thường đều mỉm cười, tính khí tương đối tốt, nhị thiếu thì tương đối lãnh đạm, nghiêm túc thận trọng.
Giờ phút này thấy cậu bước vào, Kim đại thiếu mở miệng trước:
"Khương Quyết đó à, lại đây uống trà."
Ôn Kỳ gật gật đầu, đối vời lời chào hỏi lịch sự của họ, lế phép nói:
"Hai vị thiếu gia hôm nay không phải đi ra ngoài sao?"
Kim đại thiếu cười nói:
"Tranh thủ một chút thời gian rảnh rỗi liền lười không muốn ra ngoài, cậu nếm thử trà này."
Đời trước Ôn Kỳ cùng đám huynh đệ tỷ muội hung tàn kia tranh quyền đoạt thế, về sau để làm dịu nội tâm tràn đầy lệ khí, cũng như vì muốn giết thời gian, nên đã từng nghiên cứu qua trà đạo, mà vật phẩm trên hành tinh này cùng với Địa Cầu không sai biệt lắm, mặc dù tên một số đồ có chút khác biệt, nhưng cũng may cậu ở quốc đô có một đoạn thời gian học tập, làm quen một lần, bởi vậy chỉ nhàn nhạt nhấp một ngụm liền cho ra một cái tên chính xác: Trà tiểu vụ*.
*Em không biết gì về trà cả, hi vọng góp ý, raw là ạ
Kim đại thiếu hỏi: Cảm thấy thế nào?
Ôn Kỳ nói:
"Trà là trà ngon, nhưng hẳn là còn chưa tới, đại thiếu dùng nước gì pha trà?"
Lần này Kim đại thiếu cũng ngoài ý muốn:
"Cậu nghiên cứu qua trà sao?"
Ôn Kỳ nói:
"Ừm, nhưng biết cũng không nhiều."
Kim đại thiếu cảm thấy hứng thú, cùng cậu hàn huyên đôi vâu, trong khi trò chuyện Ôn Kỳ thấy ở đầu bậc thang có người xuất hiện, liền đứng dậy tiếp đón, sau đó liền cau mày: Ngủ không ngon?
Kim Bách Lỵ làm theo đề nghị của cậu, nhịn đến hơn nửa đêm, gần sáng mới ngủ, hôm nay cũng không ăn điểm tâm, trước khi xuống lầu liền soi gương, cố gắng giả trang làm bộ tiều tuỵ rồi mới ra ngoài, nghe vậy liền nói khẽ: Ngủ ngon lắm.
Ôn Kỳ dò xét một chút, quan tâm săn sóc hỏi:
"Hôm nay nhiệt độ thấp, nếu không đừng ra ngoài?"
Kim Bách Lỵ nói:
"Nói xong rồi thì đi thôi, đi ăn."
Ôn Kỳ liền cùng hai vị thiếu gia tạm biệt, mang theo Kim Bách Lỵ đến một nhà hàng, rảo bước tiến lên đặt một phòng, đem bảo tiêu cùng tóc đỏ đuổi ra chỗ khác, chọn vài món Kim Bách Lỵ thích ăn, nhìn nàng vùi đầu vào ăn, không hề động đũa, cười hỏi: Đói như vậy sao?
Kim Bách Lỵ nói:
"Tối hôm qua tôi ăn chưa được no, hôm nay cho đến bây giờ tôi mới được ăn cơm, cậu nghĩ thử xem?"
Ôn Kỳ nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!