Giải thi đấu quyền anh thanh thiếu niên toàn nước Mỹ bắt đầu vào tháng năm, tháng sáu hàng năm, vào tháng tư, lão George mang theo Trình Hào cùng Claude đi đến thành phố Lâm Vũ Tầm ở, tìm huấn luyện viên quyền anh Gibbs.
Lão George dự định để Trình Hào tham gia đặc huấn ở chỗ của Gibbs trước giải đấu.
Thuận tiện cũng để cho Claude ở bên này tiếp thu huấn luyện nhất định.
Lần trước, lão George mang Trình Hào đến tìm Gibbs, Gibbs cũng rất thích Trình Hào, còn muốn để Trình Hào kế thừa phòng tập của hắn, lần này nghe nói Trình Hào muốn đến chỗ hắn huấn luyện, hắn không chút do dự mà đồng ý yêu cầu của lão George.
Nhưng, Trình Hào cũng không tiếp thu huấn luyện trong phòng tập kia, mà là tiếp thu huấn luyện trong một cái nông trường ở gần thành phố.
Gibbs cảm thấy sinh hoạt thành thị sẽ khiến tuyển thủ quyền anh không yên tịnh tâm được, vì thế hắn liền lắp đặt thiết bị cho một phòng tập trong nông trường của chính mình.
Kỳ thực phần lớn thời gian hắn đều ở trong phòng tập này, phòng tập trong thành thị, thì lại do học sinh của hắn quản lý.
Cái nông trường này lớn vô cùng, chung quanh là đồng ruộng bạt ngàn, còn có một bãi chăn nuôi nhỏ, một cái hồ nước nho nhỏ, nơi đó nuôi dê cùng một ít gà vịt.
Không nghi ngờ chút nào, Gibbs cùng lão George đều không thiếu tiền như nhau, chính xác thì là nhiều tiền hơn cả lão George.
Cũng phải...! Lão George đã từng nói qua, trưởng bối của hắn từng ở làm thợ ở chỗ trưởng bối nhà lão Gibbs.
Lần trước lúc Trình Hào cùng Gibbs gặp mặt, không cảm thấy Gibbs xuất chúng lắm, lần này sau khi đến nông trường của Gibbs, mới ý thức được Gibbs rất lợi hại —— có rất nhiều quyền thủ ngàn dặm xa xôi tìm đến Gibbs huấn luyện.
Những quyền thủ này đa phần đều có chút danh tiếng, vì vậy bọn họ cũng không tới một mình, mà là dẫn theo đoàn đội của mình, trong đó có người hợp tác huấn luyện, người đại diện, trợ lý, thậm chí còn có chuyên viên tuyên truyền.
Đến lúc này Trình Hào mới biết, thì ra lúc này võ sĩ quyền anh ở nước Mỹ, còn sẽ nuôi người chuyên môn tuyên truyền cho mình...
Lúc Trình Hào cùng lão George đi vào, liền bị người khác nhận ra được: "Tiểu tử cuồng bạo?"
Nhưng, tuy rằng những người này nhận ra Trình Hào, nhưng người đến chào hỏi không nhiều, cũng không nhiệt tình, thậm chí còn có một người da trắng thoạt nhìn tuổi tác ngang ngang Trình Hào, mặc âu phục đeo găng tay lườm Trình Hào một cái:
"Thật là! Nơi này ngoại trừ người da đen, vậy mà còn có người da vàng!"
Không nghi ngờ chút nào, đây là một người theo chủ nghĩa chủng tộc.
Sau khi Trình Hào xuyên việt tới, gặp được rất nhiều người như vậy, lần này lại gặp, cũng không có quá nhiều cảm giác, nhưng, người kia bài xích trần trụi như vậy, ngược lại là khiến một tay đấm người da đen đi đến bên cạnh Trình Hào: "Xin chào, tiểu tử cuồng bạo."
Tay đấm người da đen này tuổi cũng không lớn giống Trình Hào, còn rất gầy, nụ cười đặc biệt xán lạn, sau khi nhìn thấy Trình Hào, liền cười đến mức lộ ra hàm răng trắng noãn.
"Xin chào."
Trình Hào cười chào hỏi hắn.
"Anh thật sự thật lợi hại!" Người này lại nói: "Tôi đã xem hai video tranh tài của anh, anh là thần tượng của tôi! Nghe nói Trâu Điên Ngưu đả thương anh, thương thế của anh đã tốt chưa?"
"Tôi đã khỏe rồi.
"Trình Hào nói. Bọn họ đang trò chuyện vui vẻ, kết quả tay đấm da trắng mặc âu phục lườm Trình Hào trước đó, lúc này đột nhiên nói:"Tiểu tử cuồng bạo?
Thật là một cái biệt hiệu ngu xuẩn!"
Trình Hào: "...
"Cậu cứ khiêu khích mấy lần trước mặt mọi người như vậy, đây mới là ngu xuẩn thì có? Lúc này thi đấu quyền anh bạo lực hơn mấy chục năm sau nhiều, chuyện trước trận đấu khiêu khích hoặc là nhục mạ lẫn nhau cũng sẽ có, mà lúc bình thường, mọi người cũng sẽ không cãi nhau. Nhưng, cái tên da trắng kia có chút ngu xuẩn, lão George cũng rất táo bạo:"Tên ngu ngốc nhà mày còn có mặt mũi nói người khác ngu xuẩn hả?"
"Ông mắng tôi?"
Tên da trắng nổi giận: "Quỷ đen chết tiệt!"
"Kỹ nữ nuôi!" Lão George đáp lễ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!