Trước đó mấy ngày, lão George sẽ chỉ huy Trình Hào cách để huấn luyện, ngoài ra, không cần chỉ Trình Hào cái khác.
Trước đây Trình Hào từng học qua quyền anh, kinh nghiệm anh đánh quyền, chẳng hề ít hơn so với lão George.
Giữa người đại diện quyền anh và võ sĩ, đại đa số thời điểm đều là quan hệ hợp tác, mà đối với lão George mà nói, Trình Hào không thể nghi ngờ là một đối tượng hợp tác rất tốt.
Nhưng bây giờ, Claude vừa vặn ngược lại.
Claude không có nền tảng, cái gì cũng không, ngoại trừ sức mạnh thì chẳng có cái gì cả.
Này còn chưa tính, trí lực của cậu ta còn thiếu khuyết.
Lão George mới vừa nói cho cậu ta xong, chỉ chớp mắt sau, cậu ta đã quên mất, chỉ ngây ngốc mà ở bên cạnh nhìn lão George không nói lời nào.
Ban đầu lão George còn có thể nói chuyện cẩn thận, sau đó liền biến thành gào, gào thét gào thét...! Lão George che ngực, nhìn về phía Trình Hào bên cạnh: "Đây chính là người cậu muốn giữ! Cậu nhìn một chút đi! Cậu xem cậu ta là cái thứ gì!
"Trình Hào cũng có chút bất đắc dĩ. Anh cảm thấy rất đơn giản, Claude chỉ là không hiểu, thậm chí, ngay cả việc bảo cậu ta đánh quyền trăm lần, cậu ta cũng sẽ vô tội nói:"Tôi không biết đếm.
"Lão George nổi khùng, thật sự quá bình thường. Trình Hào nói:"Lão George, trước tiên để tôi dạy cậu ta huấn luyện đơn giản đã, từ từ đi.Lão GeorgeHừ" một tiếng, không nói.
Thân là một người môi giới quyền anh rất có kiến thức, thiên phú của Claude, lão George nhìn ở trong mắt, nếu không phải như thế, hắn cũng sẽ không giữ lại Claude.
Thậm chí, lúc mới vừa giữ lại Claude, kỳ vọng của hắn với Claude, so với Trình Hào còn lớn hơn.
Dù sao trời sinh khỏe mạnh như vậy, không phải mỗi người đều có.
Kết quả...!
Vừa giữa trưa, lão George không chịu nổi.
Trình Hào nhận lấy nhiệm vụ dạy Claude dạy, trước tiên dạy Claude nhảy dây.
Ban đầu, ngay cả nhảy qua dây thừng, Claude cũng không biết, cũng may cậu ta có chút thiên phú trên phương diện vận động, rất nhanh liền học xong.
Thấy thế, Trình Hào chỉ vào đồng hồ bên cạnh nói: "Cậu nhìn cái đồng hồ kia, cái kim dài chỉ qua hai vạch, là có thể dừng.
"Claude là lần đầu tiên huấn luyện, nhảy dây nhảy mười phút là được. Trình Hào chỉ xong, liền bắt đầu đánh quyền với bao cát, chốc lát sau quay đầu, lại phát hiện thời gian đã qua, mà Claude còn đang nhảy...!"Không phải...! Không phải là tôi bảo cậu nhảy qua hai vạch thì dừng lại sao?
"Trình Hào nói. Claude bất an cúi thấp đầu:"Tôi không nhớ rõ nó bắt đầu ở chỗ nào...
"Thôi được rồi...! Trình Hào nói:"Lần sau tôi sẽ nhìn thời gian cho cậu."
"Được!" Claude gật đầu: "Này, cái này anh gọi là gì? Chơi thật vui!"
"Nó gọi là nhảy dây." Trình Hào nói, nhìn đồng hồ, liền gọi Claude đi ăn cơm.
Đôi mắt Claude liền sáng ngay lập tức.
Arabella chuẩn bị cơm trưa phong phú, có một tô thịt bò hầm khoai tây, còn có một tô đậu tằm luộc cho mọi người tự mình lấy dùng, đương nhiên, bánh mì cùng pho mát cũng không thiếu được.
Bên trong thịt bò hầm khoai tây không biết bỏ gia vị gì, ăn có chút ngọt, Trình Hào có chút không quen, nhưng có thể tiếp thu được, dù sao đây là thịt.
Claude thì càng có thể tiếp nhận, cậu ta không biết cách ăn, lúc ăn thì toàn chọn đồ ngon mà ăn trước, còn làm bàn ăn bừa bộn khắp nơi.
Tuy rằng Trình Hào ăn nhiều, ăn cũng không gọi là tao nhã, nhưng ít ra sẽ không để cho người khác cảm thấy mình thất lễ, mà Claude...!
Lão George không thể nhịn được nữa:
"Claude! Cậu toàn ăn cơm như vậy sao? Cậu không thể ăn thật ngon, ăn từ từ sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!