Lần này đánh quyền là lần đầu tiên Trình Hào có cảm giác vui sướng tràn trề.
Lúc trước anh đánh quyền, có lúc sẽ khá uất ức, lúc đó ở phương diện kỹ xảo, anh hơn xa đối thủ, nhưng thể trạng đối thủ thể tốt, thân thể cường tráng, anh liền bị áp chế.
Mà ngày hôm nay không giống vậy.
Tuy rằng thoạt nhìn tay đấm người da trắng này có chút già dặn, nhưng cũng chỉ có cái mặt già, bắp thịt trên người cậu ta không sánh được với người trưởng thành, cân nặng cũng ngang cỡ Trình Hào, không nặng hơn được bao nhiêu.
Đang ở tuổi lớn, còn tiến hành lượng huấn luyện lớn, cân nặng muốn tăng cũng không dễ dàng.
Đồng thời, kỹ xảo người này rất tốt.
Cùng người này đánh quyền, Trình Hào có cảm giác ngang nhau, cũng có chút ngượng ngùng.
K thực anh đã hai mươi tám tuổi, trải qua rất nhiều thi đấu, hiện tại theo người ta đánh, khá giống như là đang bắt nạt trẻ nhỏ.
Kinh nghiệm đánh quyền mấy chục năm của Trình Hào, cũng không phải nói suông.
Đánh rồi đánh, thiếu niên người da trắng trước mặt có chút không vững vàng, lúc nắm đấm của Trình Hào vọt về phía cậu ta, cậu ta sẽ theo bản năng mà lùi bước tránh né.
Xuất hiện tình huống như thế, chủ yếu là do chịu đòn quá ít.
Trình Hào lại một lần nữa đánh ngã đối thủ xuống đất, thiếu niên da trắng kia tức giận bất bình bò dậy từ dưới đất, trên gương mặt già dặn, cuối cùng cũng coi như có vẻ thiếu niên.
Trình Hào nói: "Cậu rất tuyệt!Người nàyHừ
"một tiếng, khập khiễng xuống đài. Trình Hào cao hứng mà đi xuống dưới đài. Ngày hôm nay anh dùng nắm đấm không nhiều, với năng lực hồi phục của anh bây giờ, phỏng chừng ngủ một giấc, thân thể đã tốt rồi. Trình Hào vừa xuống đài, đã có người tới đưa hamburger cho anh."Trình, mời cậu ăn hamburger!"
"Trình, hôm nay cậu rất tuyệt!"
"Tiểu tử, ăn nhiều một chút!"
"Nhóc khả ái, cậu càng ngày càng cường tráng rồi!
"...! Trình Hào nhận lấy hamburger liền ăn. Có tới mấy người đưa hamburger cho anh, anh ôm hết mấy hamburger vào trong ngực, ăn từng cái một."Mày không ăn no sao?" Tay đấm thiếu niên xoắn xuýt mà nhìn Trình Hào đang ở phòng nghỉ ngơi ôm một đống hamburger ăn ngấu nghiến.
"Đúng vậy, làm sao cậu biết?"
Trình Hào thuận miệng nói.
Tay đấm người da trắng có chút sững sờ.
Trình Hào cũng mặc kệ cậu ta, tiếp tục ăn.
Mà vào lúc này, lão George cùng một người khác đi tới.
Thiếu niên da trắng kia chào hỏi với người đi cùng lão George ——người đi cùng lão George, là người đại diện của cậu ta.
Trình Hào không để ý đến tay đấm người da trắng và người đại diện của cậu ta.
Mặc dù anh biết các võ sĩ thời kỳ này, nhưng anh không biết nhiều về các võ sĩ cùng thời, mà trên căn bản thì các tuyển thủ có tiếng, anh đều có ấn tượng, mà tay đấm người da trắng trước mặt, anh hoàn toàn không có ấn tượng, bất kể là tên hay là tướng mạo.
Hơn nữa, người này không phải người nơi này, đánh một hồi rồi sẽ rời đi, sau này chưa chắc bọn họ sẽ xuất hiện chung.
Nhưng, thông qua lão George giới thiệu, anh cũng biết, tay đấm người da trắng, lại là người đứng thứ ba trong giải thi đấu quyền anh thiếu niên ở bang New York.
Chờ người này cùng người đại diện của cậu ta rời đi, Trình Hào lập tức nhìn về phía lão George: "Cái giải thi đấu quyền anh thiếu niên quốc gia, tôi có thể tham gia không?"
"Cậu đương nhiên có thể tham gia, nhưng phải nộp phí ghi danh." Lão George nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!