"Tôi nghe nói trong hộp của nhân viên trang điểm, đều là tài sản quan trọng của họ."
…… Cậu nói đúng.Biên tập: Di
Lý Phỉ bóp trán, lấy mấy cái chai lọ trông quen mắt ra khỏi đống lộn xộn.
Trong hộp của nhân viên tramg điểm, bao gồm cả các công cụ nhỏ lặt vặt, thì tổng cộng cũng lên được tới sáu chữ số.
"May mà đa số đều sửa lại được, chỉ là hơi lộn xộn." Giản Hoa nói không chắc chắn.
Lý Phỉ thở dài. May mà đây là đoàn làm phim thương mại, trước ống kính đều là người đang đỏ*, có người tài trợ đồ trang điểm, có tồn thất gì thì cũng không đến mức khiến nhân viên trang điểm tan vỡ.
*đỏ: nổi tiếng
Lý Phỉ im lặng tính xem phải phát bao nhiêu tiền trợ cấp cho người trang điểm chuyên thuộc của mình.
– Dựa vào độ nguy hiểm của Thế giới Bị Từ Bỏ, tiền bồi thường chắc là đáng sợ nhất.
Vốn Giản Hoa không quá thuần thục lực ý nghĩ, nhưng sau khi hoàn thành công trình DIY* khổng lồ trong trường quay này, cậu đã giỏi đến mức có thể vừa vặn ốc vít vào giá, vừa điều khiển để đặt mấy tấm ván vào tủ. Biên tập: Di
*DIY = Do It Yourself: Tự làm việc gì đó.
Bình thường cậu làm việc khá nghiêm túc, còn Lý Phỉ thì không phải loại người này. Ảnh để rất chán nên đành dùng dị năng tạo ra trò chơi mới.
Trong nháy mắt, giá dựng trên không rơi gãy đã tự động lắp ráp lại trước mặt Lý Phỉ.
Thật ra không cần dùng đến dị năng, trông rất là ấu trĩ. Biên tập: Di
Giản Hoa suýt thì ném câu
"sang năm anh ba mươi rồi" vào mặt Lý Phỉ. Sau khi ngẫm lại, thấy là do nghề nghiệp khác nhau, dù ảnh đế có bốn mươi vẫn phải giả làm anh đẹp trai ngầu lòi trên màn ảnh lớn, là mô hình nam thần tiêu chuẩn. Biên tập: Di
Hoàn hảo.
Lý Phỉ về phòng nghỉ của mình, nằm trên nghế nhắm mắt nghỉ. Lần đi Thế giới Bị Từ Bỏ này là mệt nhất, chết một đống tế bào não luôn.
Anh kéo gối nhung san hô[1], mở ra thành chăn đắp lên người,
"Phiền cậu để ý, thấy sắp trở về thì gọi tôi."
Không chờ Giản Hoa trả lời, Lý Phỉ đã nhắm mắt đi vào mộng đẹp.
Mấy ngày đầu vào đoàn phim rất mệt, cộng thêm việc đạo diễn Lỗ cố tình chạy tiến độ, Lý Phỉ thật sự không được nghỉ ngơi tốt.
Lý Phỉ đã quen coi Thế giới Bị Từ Bỏ thành cơ hội ngủ bù, ngay từ lần trước Giản Hoa đã biết rồi. Giản Hoa chỉ không ngờ, sau khi tận mắt nhìn thấy thiên tính tàn bạo của mấy cây nấm, Lý Phỉ còn dám không đề phòng gì mà ngủ trước mặt mình.
Phòng nghỉ chỉ có một cái ghế, vốn trên bàn có đồ trang điểm và mấy vật nhỏ khác, nhưng giờ giả là động đất, nên vứt cả đống dưới gầm bàn. Giản Hoa không thèm quan tâm, nhảy lên bàn ngồi, đủ loại tâm trạng phức tạp bay qua, cuối cùng lắng đọng lại.
Cậu nhìn Lý Phỉ.
Lý Phỉ ngủ rất im, không hề cựa quậy.
Người quấn chăn lười biếng, mặt dán lên ghế nằm, gò má dáng đẹp ưu nhã bị ép thành một vòng thịt, phá vỡ hình tượng nhã nhặn của ảnh đế.
Chụp lén một tấm rồi đăng lên weibo, chắc là sẽ nhanh chóng đứng đầu, giới giải trí gần đây phổ biến cái gọi là tương phản manh*.
Biên tập: Di
*tương phản manh: chịu không biên tập thành từ khác được, ý chỉ người đẹp trai mem lỳ làm mấy hành động đáng yêu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!