Giản Hoa chọn mua lương khô và đồ hộp trên kệ hàng siêu thị.
Nếu thiếu tá Trương đã cảnh cáo rằng Thế giới Bị Từ Bỏ sẽ xuất hiện quái vật, thì cậu cũng phải phòng ngừa từ khi chưa xảy ra.
– Dị năng là cái gì cậu còn chưa rõ, thời điểm mấu chốt dựa vào nó để cứu mạng có đáng tin không?
Vì thế người phụ trách giám sát theo dõi cực kỳ căng thẳng khi thấy Giản Hoa lái xe đi thẳng, đến nhiều siêu thị khác nhau mua dao chặt xương, dao làm bếp, búa và búa đa năng[1]. Ở tiệm sách thì mua một tờ bản đồ toàn quốc, bản đồ chi tiết Hoài thành, Hải thành và Bắc đô cũng không bỏ qua.
Làm giống như đang chuẩn bị gây án vậy.
Lo thì lo, nhưng Giản Hoa cũng không có hành vi khác thường nào nên họ không có lý do can thiệp.
Kỹ thuật của người theo dõi rất tốt, Giản Hoa đặc biệt để ý bốn phía xung quanh nhưng không phát hiện ra ai cả.
Bị cơ quan bí mật quốc gia giám sát cũng không còn cách nào khác. Nhưng đối phương bám đuôi mà không thèm kiêng nể gì hay im lặng ẩn nấp chấp hành nhiệm vụ, sẽ mang lại cảm giác khác xa nhau.
Thêm một chai nước khoáng vào xe đẩy mua đồ, Giản Hoa tính tiền rồi rời siêu thị.
Lần đi mua đồ này cậu không dè dặt gì, mua đến cạn túi. Tâm trạng nặng nề, Giản Hoa lái xe không nhanh không chậm, trên đường liên tục bị bóp còi, có khi còn lỡ cả đèn đỏ.
Có một gã trẻ trâu nhuộm tóc vàng bóp còi khiêu khích, nhưng khi gã thấy lái xe chậm rì rì vậy mà lại là đàn ông, không phải em gái như gã tưởng, thì hùng hổ chửi rủa rồi nhấn ga vọt đi.
Giản Hoa không thèm phản ứng.
Mấy người trong xe đang chấp hành nhiệm vụ thì lại lau mồ hôi thay gã trẻ trâu nọ: Ăn no dửng mỡ, không lo mà lái xe đi, tự nhiên đi khiêu khích người ta. Sao mày biết cái người gặp ngẫu nhiên trên đường, là một tài xế thành thật hay là kẻ cùng hung cực ác hả?
Kẻ xấu không viết chữ trên mặt đâu.
Gặp chuyện mà nén giận, không chắc đã là người hiền lành, có khi là tội phạm đang chạy trốn! Chịu thiệt mà không lên tiếng, chưa chắc đã là bao cát để trút giận, có khi là kẻ tinh thần bất thường sẽ có ngày bùng nổ trở thành tên giết người biến thái! Chân lý này mà cũng có người không hiểu hả!
Giản Hoa xuất hiện trong phần sáu của bộ sách, trở thành kẻ chủ mưu sau màn của rất nhiều câu đố chưa giải được trước đó. Lý Phỉ vì là người của công chúng nên làm việc cũng khiêm tốn, Giản Hoa thì hoàn toàn không phải băn khoăn về điều này.
Người dị năng có ý đồ khiêu chiến cậu nhiều như tre già măng mọc nhưng đều chết ở Thế giới Bị Từ Bỏ. Ngay cả nhân vật chính cũng chết hụt hai lần, người như thế sao mà tốt bụng được?
Thành viên Hồng Long buồn phiền.
Nếu tin mấy lời trong lịch sử trò chuyện kia thì quá vô lý. Nhưng không tin mấy câu chuyện ảo tưởng kia, thì làm cách nào giải thích cho một đống chuyện kỳ lạ đang diễn ra? Thôi, dù sao người quyết định là Trương Diệu Kim. Thiếu tá Trương nói giám sát, thì cứ giám sát là được!
Làm việc cẩn thận!
Trong xe, Giản Hoa liếc di động đặt trước cửa kính, màn hình sáng lên hiện hai chữ Liệu Triệu. Người này trừ khi có việc gập, còn không thì không dám gọi điện, sợ Giản Hoa thấy gã phiền phức.
Từ giữa trưa hôm quay không thấy tin nhắn trả lời, Lục Triều chờ đến giờ mới gọi điện.
Bật loa ngoài, Giản Hoa thích thú nghe giọng nói quen thuộc lại hốt hoảng của Lục Triệu:
"Này, Giản Hoa… Cậu ở đâu?"
Tay vẫn cầm tay lái, nhấn còi, Lục Triệu ở đầu bên kia di động lập tức theo sát nói:
"Cậu đang ở bên ngoài? Tôi có việc gấp. Có muốn cùng ăn cơm trưa không?"
Giọng gã rất thảm hại, ngập ngừng:
"Giản Hoa, gần đây cậu không thấy có chuyện bất thường xảy ra sao. Hôm qua, tình trạng kia lại xuất hiện, mọi người biến mất. Tôi cảm thấy cứ tiếp tục như vậy là không được."
Giản Hoa thờ ơ:
"Tôi muốn tìm việc, trong nhà hết tiền rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!