Chương 69: Phiên ngoại thứ ba

Lâm Gia Nhạc nhận được giấy báo trúng tuyển vào tiết thu phân tháng Tám, trúng tuyển vào khoa thiết kế nghệ thuật chuyên nghiệp của học viện nghệ thuật trực thuộc đại học A, nguyên vọng ban đầu đăng ký của cậu là khoa thiết kế viện kiến trúc, không ngờ lại trúng tuyển vào viện nghệ thuật.

Lúc cậu biết tin còn hơi có chút không vui, biết thế thì đã đăng ký kiến trúc, dù thế nào cũng còn được học thiết kế.

Thịnh Mặc ôm cậu, hôn nhẹ lên mặt "Em học thiết kế nghệ thuật cũng tốt mà, chỉ mất bốn năm là tốt nghiệp rồi, hệ kiến trúc thì phải học những năm năm, chương trình còn nặng hơn thiết kế chuyên nghiệp, em vừa học vừa quản lý công ty, chương trình học nặng quá không tốt đâu."

Lâm Gia Nhạc phồng má "Vâng ạ."

Từ sau khi cậu trở về thành phố G thì vẫn cứ bận mãi, nhưng cũng chưa hoàn toàn tiếp nhận công việc ở công ty, nếu đã muốn bồi dưỡng nhân viên quản lý thì nhân lúc này cậu phải buông tay với một phần công việc, đến lúc đi học đại học không thể phân thân được thì như vậy sẽ có ích hơn.

Tháng chín, tất cả học sinh cũ đã đi học trở lại cả rồi, công cuộc tiếp đón tân sinh viên mới thực sự bắt đầu. Lúc Lâm Gia Nhạc đi báo danh, nhìn banner đỏ rực của các giảng viên, lòng không khỏi cảm thán, thật không ngờ bản thân 22 tuổi rồi còn có thể bù đắp tâm nguyện đi học đại học.

Hôm nay Thịnh Mặc có lớp, phải đến viện kiến trúc trước, Lâm Gia Nhạc đi một mình, cậu đã từng đến đại học A hai lần, tuy rằng không quá quen thuộc nhưng cũng không lạ lẫm như những người mới tới.

Báo danh xong, cậu đi nhận chăn đệm, cậu đã bàn trước xong xuôi với Thịnh Mặc, cậu ở nhà, những cũng phải đi xem ký túc xá một lần xem thế nào, có thể là sau này cần vào nghỉ trưa chẳng hạn, còn có thể hòa đồng được với các bạn học.

Cậu làm xong mọi việc rồi, Thịnh Mặc gọi điện thoại đến "Nhạc Nhạc, em ở đâu thế? Báo danh xong chưa?"

"Xong rồi, giờ đang dọn dẹp ở ký túc xá. Thầy Thịnh tan lớp rồi sao?" Lâm Gia Nhạc một tay cầm điện thoại một tay cầm khăn lau bàn, cậu đang quét tước vệ sinh trong ký túc, trong cả ký túc cậu là người đén sớm nhất, ba người khác là người ngoại tỉnh, chưa ai đến, cậu dọn dẹp mọi thứ cẩn thận trước, muốn cho bạn học mới có một ấn tượng tốt.

"Ừ" Thịnh Mặc hỏi "Em ở phòng số mấy?

"Lâm Gia Nhạc đọc số phòng cho anh. Thịnh Mặc nói"Anh sẽ đến ngay. Chiều anh không có lớp."

Lúc Thịnh Mặc đến, Lâm Gia Nhạc đã dọn dẹp xong cả, đang rửa tay.

"Nhạc Nhạc, em đang bận gì thế?

"Thịnh Mặc nhìn phòng ký túc sáng sủa sạch sẽ, biết bệnh thích dọn dẹp sạch sẽ của đứa nhỏ này lại tái phát rồi, cậu ấy không chịu được việc bừa bãi mà. Lâm Gia Nhạc cười"Em đến trước nên dọn dẹp qua một chút, xong cả rồi, chúng ta đi ăn cơm thôi.

"Đúng lúc này một cậu trai đội mũ lưỡi trai trắng, mặc áo T -Shirt trắng rộng thùng thình cùng với quần màu xám vừa xem số phòng vừa bước vào"520, đây rồi. Ba mẹ, là ở đây.

"Cậu quay lại đằng sau gọi người. Lâm Gia Nhạc và Thịnh Mặc nhìn nhau một cái, bạn học mới đến rồi. Lâm Gia Nhạc tươi cười, đưa tay ra"Chào bạn, tôi là Lâm Gia Nhạc, bạn cũng ở phòng này nhỉ?"

Cậu trai kia đánh gia Lâm Gia Nhạc một lượt rồi mới đưa tay ra "Chào cậu, Trần Nguyên." Nói rồi mới nhìn Thịnh Mặc đang đứng cạnh Lâm Gia Nhạc, mắt sáng lên "Soái ca, anh cũng ở ký túc xá này à?"

Thịnh Mặc nhún vai "Không phải, tôi đứa nhóc con nhà tôi đi học thôi.

"Nhìn anh trẻ thế cơ à, trông giống tân sinh viên đại học lắm sao? Lâm Gia Nhạc"…"

Ba mẹ Trần Nguyên cũng đã vào phòng, mẹ Trần nói "Phòng này sạch sẽ quá, Nguyên Nguyên, mẹ thấy con không cần ra ngoài ở đâu, cứ ở trong ký túc xá đi."

"Vâng" Trần Nguyên gật đầu, mắt vẫn nhìn Thịnh Mặc "Xin hỏi, xưng hô với anh thế nào?"

Thịnh Mặc thản nhiên nói "Tôi họ Thịnh

"Nhóc con Trần Nguyên này rõ ràng là người trong giới, so với đứa nhỏ ngốc nhà mình thì khôn khéo lắm. Lâm Gia Nhạc thì đã bắt đầu tiếp chuyện với bố mẹ Trần Nguyên, Thịnh Mặc thấy trong ký túc cũng không có chuyện gì của bọn họ nữa, liền nói"Nhạc Nhạc, đi ăn cơm thôi.

Lâm Gia Nhạc gật đầu

"Vâng. Chù dì, Trần Nguyên, chúng tôi đi trước, hẹn gặp lại."

Thịnh Mặc lên xe, nói với Lâm Gia Nhạc "Sau này em nhớ giữ khoảng cách với cậu bạn học kia."

Lâm Gia Nhạc khó hiểu nhìn anh "Sao thế?" Cậu cảm giác người bạn học kia không có gì không tốt, giống như một nhóc con thời thượng thôi, trông cũng rất đáng yêu.

"Không có gì, chẳng qua cũng chỉ là người trong giới mà thôi.

"Thịnh Mặc nói. Lâm Gia Nhạc giật mình sửng sốt, hóa ra"Anh nói cậu ấy giống như chúng ta sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!