Chương 44: (Vô Đề)

Biên tập: Mạc Lan

Một ngày trước khi kì nghỉ dài chấm dứt, Thịnh Mặc tiễn cha mẹ lên máy bay. Trước khi lên máy bay, mẹ Thịnh còn nói với con trai "Đứa nhỏ Gia Nhạc kia mẹ thích, tiếc là hôm nay nó còn bận đi làm. Lần tới về nhà thuận đường dắt nó về chơi."

Thịnh Mặc hăng hái gật đầu, anh có thể chắc chắn 80% mẹ rất thích Gia Nhạc.

Ngày hôm sau lúc đi làm, lãnh đạo trường học tìm Thịnh Mặc đến nói chuyện. Thì ra là trường đại học A muốn cử người tới Australia khảo sát học thuật, thời hạn một tháng, mỗi trường phải cử hai người đi.

Vốn chuyện này không phải cử Thịnh Mặc đi thế nhưng cô giáo phụ trách phiên dịch đột nhiên bị bệnh phải nằm viện, Thịnh Mặc thì lại là lưu học sinh từ Mỹ về, tiếng Anh tốt, hộ chiếu cũng chưa quá hạn, cho nên sắp xếp anh đi thay cô giáo nọ phụ trách phần phiên dịch.

Ngày mai đã phải xuất phát rồi, hôm nay có thể không lên lớp, về nhà thu xếp hành lý.

Thịnh Mặc nóng vội như bị lửa đốt, đây là chuyện gì thế, ai thích thì đi chứ. Nhưng nghe nói những vị giáo viên khác không phải hộ chiếu quá hạn thì là còn vướng công trình, không đi nổi, cuối cùng nhiệm vụ này vẫn rơi vào anh.

Thịnh Mặc mặc kệ, bất kể thế nào trước tiên cũng phải ở cùng Lâm Gia Nhạc đón cái sinh nhật này đã rồi nói sau. Cũng thuận tiện nhờ cậu ấy chăm sóc Đâu Đâu, anh không ở nhà, ít nhất có Đâu Đâu bên cạnh cậu ấy, để cậu ấy nhớ tới anh nhiều một chút.

Thịnh Mặc lái xe về đón Đâu Đâu, mang theo thức ăn cho chó, đệm nằm, khúc xương và bóng cao su của nó cho vào một túi nhỏ, cài vào sau vali, sau đó dắt Đâu Đâu đi lấy bánh ngọt. Bánh ngọt thì đã đặt từ hôm qua, hẹn trưa nay đến lấy, lấy bánh ngọt xong liền chạy đến nhà Lưu Minh Lượng.

Một ngày này anh thực sự bận rộn, hành lý còn chưa sắp xếp gì, kệ đi, còn thời gian cả đêm nay cơ mà.

Vừa định chạy tới nhà Lưu Minh Lượng thì đã nhận được điện thoại gọi tới cho anh, nói cậu ngốc Lâm Gia Nhạc kia còn đang ở công trường làm việc, nói là chỉ sinh nhật thôi năm nào mà không có, không cần chúc mừng thêm cái gì, cứ thế bám công trường cùng với công nhân, nhiều người náo nhiệt lại còn có thể cùng nhau ăn một bữa tử tế.

Thịnh Mặc đành phải quay xe chạy tới khu Lệ Chi, quay đầu nhìn bánh ngọt ba tầng thở dài một hơi, may mà mua bánh đủ to chứ không chắc không đủ.

Thịnh Mặc lái xe vào trong sân, từ xa Lâm Gia Nhạc đã nhìn thấy anh liền chạy đến đón, tươi cười ngại ngùng "Thầy Thịnh, anh cũng đến rồi.

"Nông dân luôn có cảm giác ngượng ngùng khi mà gióng trống khua chiêng bảo người khác mừng sinh nhật của mình, cứ thấy giống như bản thân có hơi khoe mẽ mà còn phiền người khác, Lâm Gia Nhạc cũng cảm thấy thế cho nên lúc này đối mặt với Thịnh Mặc có chút ngượng. Thịnh Mặc xuống xe cười với Lâm Gia Nhạc"Tiểu Lâm, sinh nhật vui vẻ!

"Sau đó mở cửa xe phía sau, Đâu Đâu phi ra ngoài, vui vẻ vọt tới chồm lên người Lâm Gia Nhạc. Lâm Gia Nhạc ôm Đâu Đâu"Đâu Đâu thật ngoan!"

Thịnh Mặc lấy bánh ngọt trong xe ra, Lâm Gia Nhạc ngại ngùng "Thầy Thịnh khách sáo như vậy làm gì. Cảm ơn, lại làm anh phải tiêu tiền."

Thịnh Mặc cười

"Cũng không đáng bao nhiêu, một đời cậu chỉ có một cái sinh nhật tuổi hai mươi, sau này là thanh niên hai mươi, rồi cũng giống tôi chẳng mấy đến đầu ba. Chúc mừng cậu!"

Lâm Gia Nhạc ngây ngô cười, thì ra Thịnh Mặc còn chưa tới ba mươi tuổi sao, thật sự là tuổi trẻ có tài "Đi nào, Thầy Thịnh, vào trong ngồi. Hôm nay là anh Lưu và chị dâu Dư Lan làm chủ còn nấu ăn cho chúng ta nữa, sắp có cơm ngay đây.

"Nói xong liền dẫn Thịnh Mặc đi vào biệt thự. Vì hôm nay là sinh nhật của Lâm Gia Nhạc mọi người mới xếp bàn để ăn cơm trong biệt thự, bình thường đều là ai bưng bát nấy, gắp đủ đồ ăn thì ngồi xuống cạnh nhau cùng ăn chứ nào có dùng đến bàn. Lâm Gia Nhạc ngại ngùng cười cười"Chỗ ăn uống đơn sơ, Thầy Thịnh đừng trách."

Thịnh Mặc sao lại trách gì được, Lâm Gia Nhạc là một đứa nhỏ thật thà thì bản thân anh cũng biết lâu rồi.

Bữa cơm trưa này là chúc mừng sinh nhật của Lâm Gia Nhạc cho nên đồ ăn đặc biệt phong phú. Lưu Minh Lượng làm vịt cay, thịt nướng, đầu cá nấu tiêu, thịt xào, thịt bò xào mềm, tất cả đều là những món khẩu vị nặng, thích hợp ăn với cơm; Dư Lan làm gà luộc, tôm luộc trắng, khâu nhục mơ thái, cá nguyên con nấu cà, dì Trương thường ngày nấu cơm cho họ là người Tứ Xuyên, dì làm canh cá và lòng xào, mười mấy món ăn bày đầy một bàn lớn, sắc hương vị đủ cả.

Lưu Minh Lượng còn mua một thùng bia và hai bình rượu đế để mọi người thoải mái ăn uống.

Lâm Gia Nhạc là thọ tinh, tránh không được việc bị kính rượu. Cậu vô cùng kiêng kị chuyện uống rượu sau nhưng cũng không tránh nổi nhiệt tình của mọi người, huống hồ Lưu Minh Lượng còn lên tiếng bảo uống rượu xong chiều nghỉ làm, hôm nay là sinh nhật anh cho cậu nghỉ phép.

Cứ như vậy Lâm Gia Nhạc bị ép hai ba chai bia.

Muốn say thì chút bia ấy còn chưa say được, nhưng mặt Lâm Gia Nhạc dần trắng. Cậu là loại điển hình uống rượu không đỏ mặt, người khác càng uống rượu mặt càng đỏ, cậu thì càng uống mặt càng trắng, người như vậy uống rượu vào khá là hại thân.

Thịnh Mặc ngồi kế bên nhìn cậu không ngừng bị kính rượu thì liên tục gắp đồ ăn cho cậu nhắc cậu ăn vào. Thấy sắc mặt cậu dần có chút không đúng thì liền đưa tay cản mọi người kính rượu "Mọi người tự uống đi, Tiểu Lâm quá chén rồi, để cậu ấy từ từ.

"Nói rồi lấy cho cậu một bát canh uống. Công nhân thợ làm ở đó đều là người thật thà, không phải những kẻ nghĩ một đằng thể hiện một nẻo, thấy Lâm Gia Nhạc thực sự không uống được thì cũng không cố chấp mời rượu cậu nữa, tự họ uống. Đến khi ăn uống được một lúc, Lâm Gia Nhạc chạy ra ngoài vệ sinh, Thịnh Mặc cũng đi theo. Hai người họ vừa ra đến ngoài, Đâu Đâu nghĩ có người cho xương thịt nên cũng đi theo. Thịnh Mặc đợi Lâm Gia Nhạc ra ngoài thì hỏi"Tiểu Lâm, cậu khó chịu à?"

Lâm Gia Nhạc hơi ngượng cười nói với Thịnh Mặc "Một chút thôi, lâu lắm rồi tôi không uống nhiều thế. Thầy Thịnh, anh cũng muốn đi vệ sinh à?"

Thịnh Mặc lắc đầu, anh không phải thọ tinh mà lát nữa còn phải lái xe, không uống được "Nếu không chịu được thì đi nằm một lát đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!