Chương 42: (Vô Đề)

Biên tập: Mạc Lan

Mẹ Thịnh nhìn Lâm Gia Nhạc ôm một hộp giấy đến thì hỏi "Gia Nhạc, cháu mang cái gì đến thế?"

Lâm Gia Nhạc dạ một tiếng rồi bước tới "Cháu không biết tặng thầy Thịnh cái gì nên mua một bộ đồ ăn, ngài xem có hợp không ạ?

"Nói xong vội mở hộp giấy ra, lấy hết bát đĩa thìa xếp ra ngoài, chất men trắng noãn điểm tô hoa văn thanh lịch, vô cùng tinh mỹ. Phòng bếp là chính tay Lâm Gia Nhạc trang hoàng, đương nhiên cậu hiểu phong cách của nó, cho nên phong cách của bộ đồ ăn sứ này vô cùng hợp với phong cách của phòng bếp, càng tăng thêm phần ý nghĩa cho cả hai. Mẹ Thịnh nhìn bộ đồ sứ kia phút chốc vô cùng vui vẻ"Ai nha, bộ đồ này thật đẹp, Gia Nhạc cháu đúng là biết chọn đồ, bộ này hợp với phong cách của bếp vô cùng, dễ nhìn lắm.

Bác rất thích, Tiểu Mặc thì chắc chắn lại càng thích

"Phỏng chừng những người phụ nữ luôn bận rộn trong phòng bếp chỉ cần thấy đồ sứ tinh tế đẹp đẽ thế này đều có sự yêu thích từ tận đáy lòng. Vừa đúng lúc Thịnh Mặc đi lên, anh đứng ở cửa phòng bếp nhìn vào"Đương nhiên con rất thích. Cảm ơn cậu, Tiểu Lâm. Tôi đã nói rồi, tương lai chắc chắn cậu sẽ thành một nhà thiết kế xuất sắc mà, rõ ràng cậu rất hiểu các phối hợp các phong cách và màu sắc."

Lâm Gia Nhạc bị khen đến ngại đỏ mặt "Bác gái và thầy Thịnh cổ vũ cháu quá rồi."

Mẹ Thịnh nhìn con trai mình "Con nói Gia Nhạc đang học thiết kế sao?"

Thịnh Mặc cười tươi "Cũng không hẳn, giờ em ấy đang học Đới Khởi mảng thiết kế nội thất"

Mẹ Thịnh vỗ vỗ mu bàn tay Gia Nhạc "Tuổi còn trẻ phải tiếp tục học hành mới được. Gia Nhạc, cháu làm tốt lắm, tương lai nhất định sẽ có thành tựu

"Lâm Gia Nhạc cảm động gật gật đầu. Mẹ Thịnh và Lâm Gia Nhạc bận rộn dọn dẹp trong bếp một hồi, cuối cùng xoa xoa tay"Được rồi, đại công cáo thành. Giờ đến việc nấu cơm"

Lâm Gia Nhạc bật cười "Hình như không có gạo với thức ăn bác ơi"

"Ha ha, phải rồi. Cái này gọi là không bột đố gột nên hồ, bác phải đi mua đồ ăn đã" Mẹ Thịnh nhìn bên ngoài một chút, mọi người đều đang bận "Gia Nhạc, mọi người bận cả rồi, cháu theo giúp bác mua đồ ăn đi."

Lâm Gia Nhạc sao có thể từ chối "Vâng ạ"

Đâu Đâu thấy hai người muốn ra ngoài thì đòi đi theo, Thịnh Mặc tìm dây cổ cho Đâu Đâu, đeo lên cho nó rồi giao vào tay Lâm Gia Nhạc "Tiểu Lâm, dắt Đâu Đâu đi cùng đi, thuận tiện giúp tôi trông chừng nó một chút"

Lâm Gia Nhạc nhận lời "Được"

Đâu Đâu vui vẻ tràn đầy năng lượng, cuối cùng có thể ra ngoài rồi, còn được anh Lâm dẫn đi.

Mẹ Thịnh và Lâm Gia Nhạc dắt theo Đâu Đâu xuống lầu, đi đến siêu thị ở gần đó, vừa đi vừa trò chuyện việc nhà. Mẹ Thịnh đang là giảng viên văn học hiện đại, cách nói chuyện cực có tính nghệ thuật, chẳng bao lâu đã hỏi thăm rõ ràng được bối cảnh gia đình Lâm Gia Nhạc.

Mẹ Thịnh nhìn Lâm Gia Nhạc tuấn tú lại hay ngại ngùng, trong lòng không nói rõ thấy thế nào, đứa nhỏ tốt thế này sao lại có cha mẹ nào có thể không quan tâm nó, trong lòng không khỏi tràn đầy thiên tính một người mẹ, hận không thể ôm lấy nó an ủi một phen.

Bình thường Lâm Gia Nhạc vẫn luôn ít nhắc tới hoàn cảnh gia đình mình, ngay cả Lưu Minh Lượng cũng không hiểu rõ hoàn toàn chuyện của cậu, Thịnh Mặc thì càng không cần nói, chỉ là từ miệng cậu biết được đại khái vài thứ. Loại việc trong nhà này, người ta không chủ động nói thì không nên hỏi thăm.

Nhưng mẹ Thịnh thì không giống vậy, người là tính nữ, thích hỏi cho cặn kẽ, hơn nữa cách hỏi cũng uyển chuyển, cho nên Lâm Gia Nhạc không hề phòng bị, đem toàn bộ hoàn cảnh của mình khai với mẹ Thịnh.

"Gia Nhạc năm nay mới có hai mươi tuổi, đã bắt đầu mở công ty rồi, thật sự là tuổi trẻ tài cao

"Mẹ Thịnh chậc lưỡi khen ngợi. Lâm Gia Nhạc ngại ngùng"Là công ty nhỏ thôi, vẫn phải nhờ mọi người giúp đỡ cháu mở mở được, thầy Thịnh đã hướng dẫn và giúp đỡ cháu rất nhiều."

Mẹ Thịnh nói "Cũng vì Gia Nhạc là người tốt, Tiểu Mặc mới có thể nhiệt tình giúp cháu. Gia Nhạc đã có người trong lòng chưa?"

Máu nóng dồn lên mặt Lâm Gia Nhạc, cậu ngượng ngùng nói "Bác gái, cháu còn nhỏ mà, hơn nữa bây giờ cũng mới bắt đầu sự nghiệp, để vài năm nữa lại nói"

Mẹ Thịnh cười ha ha "Nói đúng lắm, người trẻ tuổi phải lập nghiệp rồi mới thành gia" Trong lòng thì thầm vui mừng, nếu con trai ngắm đứa nhỏ này thì bà cũng không phải không thể chấp nhận.

Mua gạo và đồ ăn xong xuôi, vì người tương đối nhiều nên đồ mua cũng nhiều, Lâm Gia Nhạc mượn xe của siêu thị để đẩy về. Cậu lo sắp xếp đồ đạc mua được, mẹ Thịnh giữ Đâu Đâu, hai người cùng trở về. Mẹ Thịnh càng nhìn càng ưng mắt, đứa nhỏ này thật tốt, vừa tri kỷ lại thiện lương.

Trở lại nhà của Thịnh Mặc, hai vợ chồng Lưu Minh Lượng dắt theo Ngưu Ngưu đã đến, bạn của ba Thịnh là thầy giáo Tống Kỳ cũng đã đưa phu nhân tới, còn có thêm vài người đồng nghiệp của Thịnh Mặc, đều là những người quen biết, tổng cộng có mười một mười hai người.

Cơm trưa thì làm ở nhà, gọi là cơm ấm nồi. Bữa tối còn một lần mời cơm nữa, Thịnh Mặc mời tất cả các vị lãnh đạo và đồng sự, khá nhiều người nên phải ra khách sạn.

Đồ ăn trưa là Lâm Gia Nhạc và Dư Lan cùng nhau làm, mẹ Thịnh làm trợ thủ, ba Thịnh cũng đến đàm đạo vài vấn đề chuyên môn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!