Chương 33: (Vô Đề)

Ăn xong dưa hấu, Lâm Gia Nhạc chuẩn bị đi về, Thịnh Mặc muốn đưa cậu về. Lâm Gia Nhạc nói "Không cần phiền Thầy Thịnh, tôi đi xe bus là về đến nơi rồi, tiện lắm mà."

Thịnh Mặc làm sao có thể bỏ qua cơ hội này "Tôi đưa cậu xuống, cậu quên còn thùng long nhãn trong xe tôi à, cậu muốn mang cho cả anh Lưu nữa đúng không, chúng ta cùng đi, tiện đường đưa cậu về."

Lâm Gia Nhạc lúc này mới nhớ ra "Vậy được, thật sự là quá phiền anh rồi."

Thịnh Mặc nói "Tiểu Lâm à, cậu thì cái gì cũng tốt, chỉ là sao cứ khách khí với tôi như thế, tôi không tin cậu cũng khách khí thế này với anh Lưu."

Lâm Gia Nhạc nói thầm trong lòng, anh sao có thể giống anh Lưu được, đó là anh trai tôi, còn anh là vị thầy giáo tôi kính trọng cũng là người bạn tôi kính trọng. Ngoài miệng lại nói

"Được rồi, sau này tôi sẽ không khách sáo với anh nữa. Đâu Đâu, bắt tay cái nào, mấy ngày nữa theo Thầy Thịnh đến nhà anh, anh làm cơm cho ăn."

Đâu Đâu vẫy đuôi, cọ cọ đầu vào chân Lâm Gia Nhạc, dáng vẻ lưu luyến không rời. Thịnh Mặc nói "Chúng ta dẫn nó theo đi, nó ở nhà một mình rất cô đơn."

Lâm Gia Nhac nói "Được.

"chủ động lấy dây cổ của Đâu Đâu đeo vào cho nó. Xe chạy đến khu nhà ở của Lâm Gia Nhạc, Lâm Gia Nhạc tháo dây an toàn"Cảm ơn Thầy Thịnh đã đưa tôi về, tôi về đây. Thầy Thịnh, Đâu Đâu, tạm biệt.

"Trước khi đi còn không quên xoa nhẹ đầu của Đâu Đâu. Thịnh Mặc giúp cậu bê thùng long nhãn từ cốp sau ra. Lâm Gia Nhạc bê cái thùng, đột nhiên nhớ ra một chuyện"Ai nha, Thầy Thịnh, tôi quên ốc đồng ở nhà anh rồi."

Thịnh Mặc cười "Không sao đâu, hôm đến ăn cơm thì tôi mang sang sớm một chút là được mà, chúng ta cùng nhau làm."

Lâm Gia Nhạc nói "Anh sẽ nhớ thay nước cho ốc đồng chứ?"

Thịnh Mặc suy nghĩ một chút "Thật sự thì chuyện này không thể cam đoan."

Lâm Gia Nhạc nói "Vậy để tôi gọi điện cho anh nhé. Lát nữa anh về đừng quên rửa qua một lần rồi đổi nước, cho thêm chút dầu ăn, là cái chai dầu đậu nành mà chiều nay chúng ta mua ở siêu thị ấy, vài giọt thôi, không cần nhiều đâu."

Thịnh Mặc kì quái "Thêm mỡ làm gì?"

"Làm thế thì nuôi ốc sẽ sạch, bùn cát trong bụng nó sẽ phun ra hết." Những chuyện này đều là trước kia bà nội dạy cho cậu, thật ra có thể thêm một vài lọai lá cây, nhưng ở thành phố này không tìm thấy loại cây đó.

"Được, cậu về đi, tôi nhớ kĩ rồi."

Thịnh Mặc vẫy tay.

"Vậy tạm biệt anh, đi đường cẩn thận. Tối nay tôi sẽ gọi cho anh.

"Lâm Gia Nhạc đang bê đồ bằng cả hai tay, chỉ có thể gật đầu, nhìn theo bóng xe của Thịnh Mặc rời đi. Lâm Gia Nhạc về nhà, lấy nhãn ra xếp thành túi, đợi mai lúc Lưu Minh Lượng đến đây thì để anh ấy cầm về. Đi tắm rồi luyện vẽ một hồi, ước chừng Thịnh Mặc đã về đến nhà thì gọi điện cho anh. Điện thoại vang lên hai lần thì có người nghe máy"Thầy Thịnh, anh về đến nhà rồi sao?"

Thịnh Mặc hình như đang trong thang máy "Ừm, vừa về đến, còn chưa vào đến trong nhà. Cậu yên tâm, về nhà rồi việc đầu tiên tôi làm là đổi nước cho ốc đồng, nhớ thêm dầu ăn nữa."

"Đúng rồi, đừng cho nhiều quá, hai ba giọt là được, nhiều quá ốc đồng sẽ chết đấy." Lâm Gia Nhạc lại dặn dò.

"Được, tôi biết rồi."

Thang máy vang lên tiếng đinh, đã đến tầng trệt.

"Mai tôi lại gọi điện nhắc anh thay nước. Việc này vậy là được rồi, không có gì nữa thì tôi gác máy nhé, Thầy Thịnh ngủ ngon." Lâm Gia Nhạc cũng không nghĩ ra còn chuyện gì muốn nói với Thịnh Mặc.

"Được, cậu cũng nghỉ ngơi đi nhé, ngủ ngon!

"Thịnh Mặc cười nhẹ, chuyện ốc đồng thế này cũng tốt, ít nhất Lâm Gia Nhạc sẽ thường xuyên gọi điện cho anh. Thịnh Mặc về đến nhà, việc đầu tiên làm là thay nước cho ốc đồng. Vừa thay xong thì điện thoại lại vang lên, cầm lên nhìn thấy tên cậu bạn"Alo, Khởi Tử, có việc gì mà gọi cho tớ?" Đầu dây bên kia khá ồn, hẳn là cậu ta đang ở ngoài.

"Thịnh soái, đến uống rượu đi, tớ mời. Bar Cảm Giác đường Duyên Giang, quán lần trước tớ đưa cậu đến ấy."

iọng của Đới Khởi có vẻ hưng phấn, không biết là uống nhiều mới vậy hay có người đang làm cậu ta vui.

Cả một ngày hôm nay của Thịnh Mặc chìm trong yên tĩnh, Lâm Gia Nhạc đến mang theo một loại không khí an ổn vẫn còn quanh quẩn trong phòng chưa tan, anh không muốn đến bar lúc này, sợ sẽ xóa tan mất cái không khí ấy

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!