Bên trong biệt thự, ánh đèn chùm xa hoa đủ sức thắp sáng toàn bộ đại sảnh tầng một như ban ngày.
Sự tĩnh lặng chết chóc dường như hóa thành một thực chất khiến người ta nghẹt thở.
Ngay cả tiếng hít thở cũng biến mất.
Kiều Thất thậm chí còn nghe thấy cả âm thanh rất khẽ khi chiếc ghế sofa lún xuống, một chi tiết mà trước đây cậu tuyệt đối sẽ không bao giờ để ý.
Đầu ngón tay run rẩy nhè nhẹ, Kiều Thất còn chưa kịp cảm nhận xúc cảm quỷ dị từ tấm thiệp mời trên tay thì đầu óc đã ong lên một tiếng.
Ác ý của phó bản lần này thể hiện một cách quá tr*n tr**, là kiểu mà Kiều Thất chưa từng tiếp xúc bao giờ.
Những lời của Nghiêm Ca khiến lớp mồ hôi lạnh vừa túa ra đã thấm đẫm tóc mái, Kiều Thất không kìm được mà co người lại, cố tìm kiếm chút cảm giác an toàn.
Lời của Nghiêm Ca như một tín hiệu nào đó, Kiều Thất cảm thấy sự lạnh lẽo bao trùm căn biệt thự từ đầu đến cuối dường như không hoàn toàn đến từ thời tiết bên ngoài.
Tựa hồ có một sự tồn tại vô hình nào đó, vẫn luôn ở quanh họ, độc địa và tàn nhẫn mà thưởng thức biểu cảm của mỗi người.
Tim Kiều Thất đập mỗi lúc một nhanh.
Cậu gần như không thể kìm được mà liên tục nhớ lại những trọng điểm của phó bản mà hệ thống đã thông báo lúc tiến vào, cùng với giọng nói âm u của Trần Úc trước đó.
Biệt thự sẽ mở lại sau 9 ngày nữa, và thời gian kéo dài tối đa của phó bản cũng là 9 ngày.
Mỗi năm, cuối cùng chỉ có một người sống sót rời khỏi biệt thự.
Mọi thứ trùng khớp một cách hoàn hảo.
9 ngày, 9 người, trong số 10 người chỉ có 1 người có thể sống sót đến khi biệt thự mở cửa trở lại.
Đầu óc Kiều Thất ong lên.
Trước đó, cậu vẫn còn may mắn cho rằng, 9 người không ra được kia có thể không chết, họ chỉ mất tích hoặc bị nhốt ở một nơi nào đó.
Tấm thiệp mời đã nói rõ một cách phũ phàng, đập tan mọi ảo tưởng của Kiều Thất.
Họ đã thực sự chết một cách lặng lẽ trong căn biệt thự này.
Kiều Thất không cảm thấy mình có thể trở thành người may mắn nhất, nhận thức này khiến cậu không nhịn được lại cuộn người lại, lòng bàn tay cũng đã rịn ra mồ hôi lạnh.
Và điều khiến Kiều Thất khó chịu hơn cả, chính là bầu không khí xung quanh đã thay đổi rõ rệt.
Bầu không khí vốn đã quá tĩnh lặng nay lại càng thêm căng thẳng, không khí dường như đặc quánh lại, mọi thứ trong thế giới phó bản vào giờ phút này đều như ngừng trôi.
Một sự địch ý đậm đặc, không thể làm ngơ, cuốn theo những luồng đối đầu gay gắt ập đến, Kiều Thất vốn đang bị bóng tối bao vây nay lại cảm nhận được áp lực chưa từng có.
Cơ thể cậu cũng trở nên nặng trĩu, những ánh mắt đối chọi, đan xen vào nhau khiến Kiều Thất đến hít thở khẽ cũng không dám.
Mối quan hệ của nhóm người họ thậm chí còn trở nên kỳ quái và phức tạp hơn trước.
Bất kể là minh tinh Lý Nghị hay nữ streamer, những người của công chúng, trước khi vào biệt thự đều không quen biết bất kỳ ai ở đây, họ hoàn toàn không biết ai đã gửi thiệp mời cho mình. Gã trạch nam gần như không có cảm giác tồn tại, trong cuộc sống hàng ngày dường như rất khó được người khác nhớ đến, những người bước vào đều tỏ ra không quen biết hắn ta.
Còn có Kiều Thất và Hứa Ngạn Hoài, hai người chơi, không rõ thiết lập nhân vật của mình nên cũng không thể phán đoán được đâu là nhân vật bất lợi nhất cho bản thân.
Trong sự tĩnh mịch quỷ dị, ác ý gần như tấn công không phân biệt vào tất cả mọi người có mặt.
Hứa Ngạn Hoài híp mắt lại, nhận ra đây là một cơ hội tuyệt vời để quan sát.
Ánh mắt hắn theo bản năng rơi xuống người Kiều Thất đang sợ đến thất thần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!