Chương 39: Thư mời xong 1

Dòng chữ đỏ như máu chói lóa khiến trái tim vốn đang đập dồn dập của Hứa Ngạn Hoài bỗng chốc ngừng lại.

Hắn vội vàng muốn nhìn lại Kiều Thất, nhưng máu từ vầng trán vừa bị thương đúng lúc này lại chảy xuống, dòng máu đỏ tươi loang ra, che lấp toàn bộ tầm nhìn.

Bóng hình Kiều Thất hòa vào sắc máu, chỉ có thể thấy được dáng vẻ mờ ảo, tựa như một điềm báo chẳng lành.

Gân xanh trên trán Hứa Ngạn Hoài nổi lên, hắn cố gắng gượng dậy, nhưng dù có dùng sức thế nào, cũng chỉ khiến những ngón tay đang bám chặt mặt đất khẽ run lên.

Hắn bị thương quá nặng, đã gần kề cái chết.

Theo thiết lập rất nhân văn của trò chơi, sau khi phó bản kết thúc, trò chơi sẽ đẩy nhanh tiến độ dịch chuyển của hắn đến mức tối đa.

Tuyệt đối không để hắn dù đã thông quan nhưng lại chết vì trọng thương trước khi được dịch chuyển ra khỏi phó bản.

Tất cả mọi chuyện xảy ra quá nhanh, khiến Hứa Ngạn Hoài không kịp làm bất cứ điều gì.

Trước khi rời khỏi phó bản với ánh mắt như muốn nứt ra, hắn đã cố hết sức, nhưng cũng chỉ kịp nhìn thấy bàn tay của Nghiêm Ca đặt trên vai Kiều Thất.

Biểu cảm cuối cùng của hắn trong phó bản đã khiến tất cả khán giả trong phòng livestream phải chết lặng trong tuyệt vọng.

Kiều Thất không nghe thấy tiếng của Hứa Ngạn Hoài, và cậu cũng hoàn toàn không cần câu trả lời từ hắn.

Toàn thân ướt đẫm mồ hôi, trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, Kiều Thất vẫn cố gắng vùng vẫy trong tuyệt vọng.

Ngay trước khi hơi thở sắp ngừng lại, cậu đột nhiên nhớ đến nhiệm vụ của mình.

Trong trạng thái mù lòa, tìm được bạn trai của mình.

Chỉ cần nhiệm vụ thành công, cậu không chỉ có thể rời khỏi phó bản mà còn có thể kết thúc trò chơi ngay lập tức.

Trong thời khắc nguy cấp tột độ, dù trong đầu Kiều Thất thực sự trống rỗng, cậu vẫn bất an bám lấy nó như chiếc phao cứu sinh cuối cùng, đánh cược một phen xem có thể đoán đúng người để hoàn thành nhiệm vụ hay không.

Hành động hỏi Hứa Ngạn Hoài vừa rồi chính là phương pháp xác nhận mà hệ thống đã cho cậu biết. Sau khi cậu hỏi xong, trò chơi sẽ tiến hành phán định, nếu thành công, trò chơi sẽ thông báo nhiệm vụ hoàn thành.

Tim Kiều Thất đập loạn xạ. Trong nỗi sợ hãi rằng mình sẽ phải trải qua điều gì đó kinh khủng hơn nữa trong phó bản này, cậu không khỏi mong chờ nhiệm vụ của mình có thể thành công.

Chỉ là…

Hệ thống bên kia không hề có phản ứng.

Bàn tay lạnh ngắt của Nghiêm Ca đặt lên vai, phía sau vang lên âm thanh rợn người của xương cốt đang di chuyển một cách kỳ dị, toàn thân Kiều Thất lạnh đến thấu xương, khuôn mặt không ngừng đổ mồ hôi trở nên trắng bệch như tờ giấy.

Quả nhiên vẫn là cược sai rồi sao?

Nhiệm vụ của cậu đã không hoàn thành.

Cảm giác lạnh lẽo, nhớp nháp trên người khiến Kiều Thất vô cùng khó chịu. Cậu cứng đờ người, bị ấn vai xoay lại, khiến khuôn mặt xinh đẹp đầy sợ hãi một lần nữa đối diện với Nghiêm Ca và biệt thự lạnh lẽo phía sau.

Lông mi Kiều Thất run lên kịch liệt, hơi thở cũng trở nên mỏng manh vì bất an.

Những việc cậu vừa làm, đến chính Kiều Thất cũng cảm thấy rất quá đáng.

Nếu đặt mình vào vị trí của Nghiêm Ca, chắc chắn sẽ bị cậu chọc cho tức chết.

Kiều Thất hoàn toàn không dám tưởng tượng, ngọn lửa giận của Nghiêm Ca khi bị lừa dối sẽ bùng cháy đến mức nào, và hắn sẽ đối xử với cậu ra sao.

Kiều Thất cảm giác ánh mắt Nghiêm Ca như dừng lại trên mặt cậu trong giây lát, ánh nhìn đó khiến cậu càng thêm thấp thỏm, gần như sợ chết khiếp. Dù trong lòng không ngừng tự an ủi rằng mình có "giai đoạn bảo vệ tân thủ", phó bản này tuyệt đối sẽ không bị thương, nhưng đôi mắt trống rỗng của Kiều Thất vẫn vô thức co lại.

Ngay khi Kiều Thất cảm thấy không khí xung quanh như sắp bị rút cạn, giọng nói của Nghiêm Ca vang lên bên tai cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!