Chương 9: (Vô Đề)

Lời của Hạ Diên Đình khiến Chu Tử Tham thở hổn hển, gân xanh nổi lên từ thái dương.

Cậu ta nhìn Giang Ký trên tầng, đôi mắt đỏ tươi lộ ra sự hận thù bện/h hoạn.

"Đều tại anh ta."

Giọng điệu của Chu Tử Tham nghe hận thù đến cực điểm, cậu ta cầm dao gọt hoa quả bên cạnh lên xông lên tầng.

Sắc mặt Hạ Diên Đình đột nhiên thay đổi, hắn kìm chặt tay Chu Tử Tham rồi bẻ mạnh cổ tay cầm dao của cậu ta.

Chu Tử Tham vung tay lên theo bản năng, mũi dao lướt qua mặt Hạ Diên Đình, máu lập tức trào ra.

Con ngươi Thẩm Đình Châu co rút lại.

Chu Tử Tham cũng bị dọa cho tái mặt, cậu ta mấp máy môi, gọi một câu không tiếng động: "Anh."

Một giây sau, cậu ta bị Hạ Diên Đình đánh ngã bằng một đấm.

Thái dương Chu Tử Tham bị đập mạnh một cái, cậu ta không quan tâm bản thân đang bị chảy máu không ngừng mà chỉ gấp gáp quay đầu gọi Thẩm Đình Châu.

"Bác sĩ Thẩm, anh tôi bị thương rồi, bác sĩ Thẩm!"

Lúc Chu Tử Tham chạy qua nhìn kỹ, Tần Thi Dao đã lập tức thu hạt dưa lại, trên mặt lộ ra vẻ ân cần thích hợp.

Thẩm Đình Châu không do dự, xách theo hòm thuốc bước nhanh về phía trước.

Theo phán đoán của anh, vết thương của Chu Tử Tham còn nghiêm trọng hơn cả Hạ Diên Đình.

Khuôn mặt Hạ Diên Đình chỉ bị mũi dao rạch nhẹ một đường dài khoảng 5 cm, nhưng Chu Tử Tham thì bị thương ở đầu.

Đương nhiên Thẩm Đình Châu sẽ đi kiểm tra cho Chu Tử Tham trước.

Cậu ta đẩy Thẩm Đình Châu về phía Hạ Diên Đình: "Tôi không sao, đi xem anh tôi trước đã."

Thẩm Đình Châu đành phải đi kiểm tra cho Hạ Diên Đình trước.

Quả nhiên vết thương trên mặt Hạ Diên Đình không nặng, nhưng cánh tay bị thương lại chảy máu.

Thẩm Đình Châu chưa bao giờ nghĩ rằng một cách tay cũng có thể dùng từ "vận mệnh nhiều thăng trầm" để hình dung.

Nếu thật sự không được nữa thì xin cho cánh tay này… tàn tật vậy.

Chu Tử Tham ôm miệng vết thương lại gần, máu nhỏ giọt tí tách xuống sàn nhà theo kẽ ngón tay.

Không biết là mất nhiều máu hay là nỗi sợ hãi đơn thuần, trên người Chu Tử Tham đã không còn vẻ điên cuồng kia nữa, giờ phút này cậu ta giống như một học sinh tiểu học phạm sai lầm, vẻ mặt hoảng hốt, tay chân luống cuống.

Cậu ta nhìn Hạ Diên Đình đầy sợ hãi: "Anh…"

Sự chán ghét trong mắt Hạ Diên Đình hóa thành thực thể đâm thẳng vào Chu Tử Tham: "Cút!"

Môi Chu Tử Tham run lên, biểu cảm gần như sắp khóc.

Thẩm Đình Châu lại nghe thấy tiếng rào rào thấp thoáng, anh nghi ngờ là Tần Thi Dao đang lắc túi hạt dưa, bèn liếc cô qua khóe mắt một cái.

Đúng thật kìa!

Tần Thi Dao lắc lư chiếc túi nhỏ tinh xảo của mình, khi nhìn thấy hốc mắt Chu Tử Tham có nước mắt sắp rơi ra, biểu cảm dần dần biế/n thái, động tác lắc túi cũng dồn dập hơn.

Thẩm Đình Châu: "…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!