Chương 8: Thích ship đủ mọi CP chỉ khiến cô…

Bác sĩ riêng có ngày nghỉ hay không phụ thuộc vào yêu cầu của ông chủ. Vì lương rất hậu hĩnh nên dù có bị kéo đi khám bệnh vào cuối tuần, Thẩm Đình Châu cũng không oán trách nửa lời. 

Buổi chiều lúc Thẩm Đình Châu lái xe đến biệt thự của Hạ Diên Đình, Giang Ký lại đang ngồi ngẩn người bên cửa sổ. Đôi mắt cụp xuống, làn da tái nhợt của anh ta khiến người ta có một cảm giác lạnh lẽo, mỏng manh dễ vỡ. 

Cảm giác đó giống như đang nhìn một cây xanh vốn dĩ tràn đầy sức sống bị ép đặt trong chiếc tủ kính tinh xảo, từng chút từng chút lụi tàn héo úa. 

Thẩm Đình Châu dời mắt, lên tầng 2 giúp Hạ Diên Đình xử lý vết thương lại rỉ máu. 

Sâu trong cổ áo Hạ Diên Đình có vết cào cắn, không khó để đoán ra tại sao vết thương của hắn mãi không lành. 

Hai mắt của Thẩm Đình Châu nhìn thẳng vì không dám nhìn bậy, anh nhanh chóng xử lý xong vết thương trên tay Hạ Diên Đình. 

Vừa bước ra khỏi cửa biệt thự, Thẩm Đình Châu đã mơ hồ nghe thấy có người gọi tên mình. 

Anh đảo mắt nhìn xung quanh, không có bóng người nào, chỉ có tiếng gió thổi qua lá cây phát ra tiếng xào xạc. 

Thẩm Đình Châu tưởng mình nghe nhầm, nhưng giọng nói đó lại vang lên lần nữa: "Bác sĩ Thẩm." 

Cuối cùng Thẩm Đình Châu cũng phát hiện ra một bóng người thập thò trong lùm cây xanh rậm rạp. 

Là Chu Tử Tham. 

Khó trách Thẩm Đình Châu nhìn không ra, chủ yếu là mái tóc màu hồng chóe của cậu ta gần như hòa làm một với bồn hoa, hơn nữa mặt mũi cũng xanh tím đỏ vàng, nhìn cũng có một nét "quyến rũ" riêng. 

Có vẻ là bị Tần Dạng đánh cho một trận rồi. 

Thằng nhóc này quả nhiên giống hệt chị nó, thích dùng bạo lực để xử lý người khác. 

Dù biết rõ chuyện gì đã xảy ra với gương mặt của Chu Tử Tham nhưng Thẩm Đình Châu vẫn không hiểu tại sao cậu ta lại ngồi xổm ở đây. 

Chu Tử Tham lộ vẻ khó chịu: "Không muốn bị con vịt trong kia cười nhạo." 

Xem ra "siêu độ vật lý" của Tần Dạng vẫn chưa thanh tẩy được tâm hồn Chu Tử Tham. 

Thẩm Đình Châu thở dài bất lực, nói với cậu ta: "Tìm chỗ nào ngồi đi, tôi xử lý vết thương trên mặt cho." 

Chu Tử Tham tùy tiện ngồi lên bồn hoa rồi ngẩng đầu lên, dí sát gương mặt đầy màu sắc đến trước mặt Thẩm Đình Châu. 

Thẩm Đình Châu mở hộp y tế ra khử trùng rồi bôi thuốc. 

Khóe miệng của Chu Tử Tham bị đánh rách, cằn nhằn với Thẩm Đình Châu bằng giọng mơ hồ: "Thằng nhóc họ Tần đó kỳ thị người đồng tính, chả có chút tố chất gì cả." 

Cậu ta hoàn toàn không nhắc đến chuyện hồi trước bản thân đã kỳ thị người đồng tính ra sao. 

Khi Chu Tử Tham học cấp ba, có một nam sinh cùng khối thích cậu ta, còn viết một cuốn nhật ký thầm yêu đơn phương. 

Không biết ai thiếu đạo đức lục ra cuốn nhật ký này rồi dán khắp trường. 

Chu Tử Tham biết được chuyện này bèn đến lớp của nam sinh đó, đánh người ta một trận ra trò ngay trước mặt mọi người, còn chửi người đó là đồ gay chết tiệt, làm cho đối phương gần như không thể ở lại trường nữa. 

Cho đến một năm sau, Hạ Diên Đình vô tình công khai bản thân là gay. 

Thái độ của Chu Tử Tham thay đổi 180 độ, cậu ta lại tìm đến lớp của nam sinh kia, khoác tay lên cổ cậu bạn đó nói rằng đồng tính là tuyệt nhất, là nhóm đàn ông đích thực nhất. 

Ngày hôm đó, trừ bản thân ra, Chu Tử Tham đã "dạy dỗ" hết những người đã bắt nạt nam sinh kia. 

Kể từ đó những người mà Chu Tử Tham cặp kè đều là con trai, ngắn nhất vài tiếng, dài nhất cũng không quá một tháng, mỗi mối tình đều như một trò đùa. 

Chu Tử Tham ngưỡng mộ Hạ Diên Đình đến mức biến/ thái. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!