Năm đó Hạ Tranh chết thảm ở nước ngoài, vì để điều tra ra chân tướng, ông nội Hạ phái người đi tìm Tạ Y Nùng.
Không ngờ đối phương ăn cây táo rào cây sung, lại tìm người giả mạo Tạ Ngưng lừa tiền nhà họ Hạ.
Có điều người nọ quả thực đã điều tra ra chân tướng cái chết của Hạ Tranh, cũng từ ngày đó bắt đầu chuẩn bị cho cục diện này, cho nên câu chuyện mà Dịch Y bịa đặt ra là thật giả lẫn lộn.
Tạ Y Nùng là phóng viên chiến trường, năm đó cũng bởi vì chụp được cảnh cấp cao của chính phủ lén lút gặp mặt riêng với quân phản loạn mà bị người của hai bên đuổi giết.
Hạ Tranh vô tội chết trong cuộc tranh chấp này.
Tạ Y Nùng nhìn thấy chuyện này trên báo nên lâm bệnh nặng, nhưng trách nhiệm của người mẹ khiến bà ta cắn răng chịu đựng, không qua đời ngay sau đó không lâu như Dịch Y nói.
Trong lúc làm phóng viên, Tạ Y Nùng quen biết một phóng viên nước M, dưới sự trợ giúp của đối phương, bà ta dẫn theo con gái lén lút đến nước M.
Đây cũng là nguyên nhân ông nội Hạ phái người qua nhưng mãi vẫn không tìm được tung tích của mẹ con bọn họ.
Trải qua nhiều năm cố gắng của Tạ Y Nùng, cuối cùng bức ảnh cũng được đăng tải lên, dư luận xôn xao.
Công bố ra chân tướng, báo được thù cho Hạ Tranh, nhưng Tạ Y Nùng không cảm thấy được giải thoát, cảm giác tội lỗi không lúc nào là không bao phủ lấy bà ta.
Mấy năm nay, mỗi khi đến ngày giỗ của Hạ Tranh và sinh nhật cặp song sinh, Tạ Y Nùng đều sẽ mua vé máy bay về nước.
Có một lần bà ta thậm chí còn mang theo Tạ Ngưng ngồi lên máy bay, nhưng khoảnh khắc bước lên máy bay, bà ta bắt đầu xuất hiện phản ứng bài xích rất mạnh như choáng váng, ù tai, run rẩy.
Ôm Tạ Ngưng xuống máy bay, cảm giác này mới biến mất.
Tạ Y Nùng không dám về nước, sợ nghe thấy ông nội Hạ chất vấn vì sao bà ta sống tốt mà con trai ông lại chết, cũng sợ nhìn thấy ánh mắt oán hận của Hạ Diên Đình.
Chờ Tạ Ngưng trưởng thành, Tạ Y Nùng nói tất cả mọi chuyện cho cô biết.
Nếu như Tạ Ngưng muốn về nước nhận người thân hoặc thậm chí không trở về, Tạ Y Nùng cũng sẽ không ngăn cản.
Thật ra cho dù Tạ Y Nùng không thẳng thắn, Tạ Ngưng cũng đã cảm nhận được cái gì đó từ những dấu vết để lại từ lâu rồi. Cô lựa chọn ở lại cùng mẹ bởi cô biết nếu mình đi rồi, mẹ sẽ làm chuyện không hay gì đó.
Mặc dù ở lại nước M nhưng Tạ Ngưng vẫn chú ý đến nhà họ Hạ.
Nửa năm trước Tạ Y Nùng qua đời vì ung thư gan, Tạ Ngưng vẫn luôn để tro cốt của mẹ ở nhà.
Mãi đến khi Hạ Diên Đình xảy ra chuyện, Tạ Ngưng mới hạ quyết tâm mang theo tro cốt trở về, cô muốn cho ba mẹ an táng cùng một chỗ, kết thúc ân oán của thế hệ trước.
Nghe được yêu cầu này của Tạ Ngưng, Hạ Nhiên Tiệp lộ ra vẻ khó xử.
Ông nội Hạ có thể chấp nhận cháu gái, nhưng muốn ông cụ đồng ý cho Tạ Y Nùng và Hạ Tranh hợp táng, khả năng đó… không lớn.
Ở trong mắt ông nội Hạ, cái chết của Hạ Tranh không thoát khỏi liên quan đến Tạ Y Nùng, ông cụ cũng đã hận bà ta rất nhiều năm.
Không đợi Hạ Nhiên Tiệp mở miệng, Chu Tử Tham phản bác trước: "Vậy làm sao được chứ, làm sao cậu của em có thể an táng cùng một chỗ với bà ta?"
Cậu ta chỉ còn thiếu chưa nói là Tạ Y Nùng hại chết Hạ Tranh.
Tạ Ngưng không tức giận: "Cái này còn phải xem ý của chính người đó."
Thẩm Đình Châu là người ngoài duy nhất ở đây, vốn dĩ vẫn đang duy trì sự im lặng, nghe đến đó không kìm được ngẩng đầu.
Ý của chính người đó?
Chính người đó cái gì?
"Chính người đó cái gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!