Translator: Nguyetmai
Sau khi quyết định rời khỏi Atlantis, một nhóm người chọn từ chức với ông chủ chiến đội.
Sau đó họ hẹn gặp nhau ở một nhà hàng bên ngoài.
"Có hối hận khi ra quyết định này không?
"Thân là đội trưởng, Trần Tử Vũ nhìn mọi người hỏi. Vương Đại Mãng:"Đội trưởng, tôi với anh chơi game cùng nhau bao nhiêu năm rồi, độ nhạy bén của khứu giác về thị trường game online vẫn phải có. Chính vì chúng ta cảm thấy tiềm lực của game Chinh Chiến Online rất lớn nên mới rút lui khỏi Atlantis một cách dứt khoát như vậy.
Tôi không cảm thấy có gì đáng hối hận cả. Hơn nữa chúng ta là những người chơi đầu tiên, có ưu thế rất lớn, sau này chẳng lẽ còn sợ không kiếm được tiền sao?
"Tuyết Lê đang lén lút ăn uống ngẩng đầu lên:"Đúng vậy, nói các cậu không tin chứ, tôi rất muốn nạp tiền một chút.
Nhưng không tìm thấy chỗ nạp đâu hết, buồn ghê gớm luôn."
Lời nói của Tuyết Lê có thể nói là đánh trúng tim đen của mọi người.
Không chỉ một mình Tuyết Lê mà mỗi người ở đây đều từng có ý nghĩ muốn nạp tiền để thay một bộ trang bị ngon lành.
Nhưng cũng giống như giới thiệu vắn tắt của trò chơi này vậy, nó không có trang web nạp tiền, khiến họ thật sự cạn lời.
Nhưng theo cái nhìn của họ thì game online muốn phát triển, công ty game muốn kiếm tiền thì chức năng này sớm hay muộn cũng sẽ có thôi.
Hơn nữa hồn tệ trong game này rất là khan hiếm, họ hoàn toàn có thể tích trữ hồn tệ để bán, hoàn toàn không cần phải sợ không kiếm được tiền.
"Vậy thì ý của mọi người là chúng ta tiếp tục mở công hội trong game online mới này rồi cùng chơi với nhau sao?" Trần Tử Vũ mỉm cười.
"Tất nhiên rồi. Dù sao thì chúng ta cũng đã có hệ thống phân phối vật phẩm đạt được sau khi giết quái vậy rồi mà, mấy thứ đó đều không phải là vấn đề. Nhưng điều khiến tôi khó hiểu là tôi đã tìm tòi rất nhiều diễn đàn game rồi, thế mà không phát hiện ra bất cứ quảng cáo nào về trò chơi này cả. Rốt cuộc công ty này đang nghĩ gì vậy?"
"Đúng đấy. Nếu không phải vô tình click vào thì tôi thật sự không dám tin rằng game online cấp sử thi này lại đính ở trang chủ của một web game vô danh cơ.
"Vương Đại Mãng lập tức tiếp lời Vương Siêu, vẻ mặt khó hiểu. Có lẽ là ông chủ làm ra trò chơi này thật sự rất giàu có cũng nên. Mọi người chỉ có thể suy đoán như vậy mà thôi. … Cùng lúc đó, Lục Vô và Bắc Ly đang ở trong phòng, một người một bát mì gói húp lấy húp để."Lục Vô, anh thật sự là nghèo quá rồi đó!
"Bắc Ly lại ăn một miếng mì gói, vẻ mặt đau khổ nói. Nghe vậy, sắc mặt Lục Vô đỏ bừng, cười lúng túng:"Chờ khi nào người chơi của chúng ta nhiều hơn thì sẽ có cách kiếm tiền thôi.
Đến lúc đó anh dẫn em đi ăn sơn hào hải vị, nuôi em vừa trắng vừa mập!
"Bắc Ly gật đầu dễ thương, cầm đũa quơ một phát, gắp một sợi mì lên:"Sụp! Sụp!"
"Nói chứ, sao em cũng cần ăn uống vậy?" Lục Vô vừa ăn mì, vừa tò mò hỏi.
"Âm phủ cũng chia làm thực thể và hư thể mà. Tôi là sinh vật thực thể hóa, đương nhiên phải ăn uống rồi." Bắc Ly đáp lại một cách đương nhiên.
Lục Vô ngạc nhiên, thế mới nghĩ tới hình như Bắc Ly vẫn luôn là thực thể, hắn có thể chạm vào cô bé.
Sau khi ăn mì xong, Lục Vô và Bắc Ly lại bàn bạc làm thế nào để mở rộng trò chơi.
Nếu chỉ trông cậy vào web game thì lượng truy cập quá thấp, hoàn toàn không có người chơi nào sẽ lựa chọn cả.
Nhưng nếu muốn quảng bá thì đầu tiên là cần một khoản tài chính khổng lồ.
Giống như là trang web video nào đó, có lượng truy cập rất lớn. Nếu muốn quảng cáo trên trang web này, đầu tiên cần có một khoản tài chính dự trữ trong tài khoản quảng bá.
Sau đó trang web mới đăng quảng cáo và link dẫn của họ lên.
Mỗi lần người sử dụng click vào link này thì trang web sẽ trừ 1 đồng tiền quảng cáo từ tài khoản của họ. Cho dù là người sử dụng vô ý click vào, sau đó không có hứng thú tắt đi thì cũng trừ tiền.
Tính như vậy, với lượng truy cập của loại trang web này thì một ngày không chi tiêu cả triệu bạc thì hoàn toàn không thể quảng bá được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!