Chương 19: (Vô Đề)

Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn

Cạch ……..

Khi cánh cửa từ từ mở ra, một lớp bụi dày đặc rơi xuống và rải rác xung quanh.

Chí Chu ho khan vài tiếng rồi dùng đèn pin rọi vào bên trong.

Trong khoảnh khắc đó, đồng tử của anh co rúm lại, và phát ra một tiếng kêu hoảng hốt.

Làm rơi đèn pin xuống đất, anh run rẩy mất thăng bằng ngã ra sau.

Một cái xác khô héo từ bên trong rơi ra và đáp xuống bên cạnh chân anh.

Cánh tay của nó thậm chí còn chạm vào chân anh khiến anh hét toáng lên và loạng choạng lùi về phía sau.

Thiến Thiến và những người khác bất ngờ trước tiếng khóc đột ngột của anh.

Khi họ kinh hãi quay lại, họ cũng nhìn thấy cái xác khô trên mặt đất.

"Không sao đâu. Đừng sợ hãi."

Bạch Nghiễm cúi xuống và đỡ Thừa Chí Chu lên.

Cậu nhẹ nhàng vỗ lưng và nói:

"Đó không phải là ma. Nó chỉ là một cái xác thôi".

Đ - đúng…

Thừa Chí Chu rụt rè nhìn xuống và có thể thở phào nhẹ nhõm khi thấy nó không di chuyển.

Anh lau mồ hôi lạnh và nói:

"Khi nó rơi ra, tôi đã không phòng bị cho nó chút nào. Làm tôi sợ ……."

"Cậu có gan nói như vậy à? Người đáng sợ nhất ở đây là cậu. Tiếng hét của cậu còn kinh hơn cái xác đó đó!" Vương Kiến Minh vỗ ngực tức giận.

Thừa Chí Chu im lặng.

Quả thực, lúc nãy anh đã phản ứng thái quá.

Dưới sự chế giễu của chính đồng đội mình, anh chỉ có thể im lặng.

Bạch Nghiễm liếc nhẹ Vương Kiến Minh rồi vỗ vai Chí Chu.

Cậu cúi xuống và bắt đầu xem xét cơ thể.

Bạch Nghiễm nắm tay xác chết với vẻ mặt bình thản.

Cứ như thể cậu đang ôm một khối gỗ vậy.

Cậu kiểm tra bàn tay khô héo rồi lật xác lại trước khi nói:

"Có lẽ ông ta là ông Charlie, chồng của bà Mei Jie và là nam chủ nhân đầu tiên của dinh thự này".

Làm sao anh biết?

Chí Chu ngạc nhiên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!