Chương 8: (Vô Đề)

Rất nhanh đã đến lượt Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân lên sân khấu.

Hai người mang khí chất hoàn toàn đối lập.

Một người có vẻ ngoài tinh xảo, làn da trắng trẻo, dáng người mảnh khảnh mang theo nét thanh lãnh: người còn lại lại là kiểu sắc bén, mạnh mẽ không thể kiềm chế, chỉ cần đứng yên đó thôi cũng đã toát ra khí thế tấn công.

Dù cả hai đều mặc đồng phục giống nhau, nhưng chính nhờ kiểu dáng đơn giản, lại càng làm nổi bật sự tương phản giữa khí chất của họ.

Doãn Hạc Phong lập tức mắt sáng lên.

Thông thường các thực tập sinh sẽ được yêu cầu đồng bộ về phong cách để tạo cảm giác hòa hợp, nhưng công ty Nhạc Thế lại đi theo hướng hoàn toàn trái ngược, làm nổi bật sự đối lập để tạo điểm nhấn trong trí nhớ người xem.

Huống hồ, phần lớn thực tập sinh đều trang điểm kỹ càng, trang phục bắt mắt, còn hai người này lại táo bạo chọn phong cách tối giản, trái lại càng khiến họ nổi bật.

Có thể nghĩ ra được cách phối hợp như vậy, hiển nhiên là người rất am hiểu quy tắc của các chương trình tuyển tú.

Hắn theo bản năng liếc nhìn Cố Tinh Thời đang ngồi bên cạnh.

Chỉ thấy cậu hơi nhíu mày, dường như có chút không hài lòng.

Biểu hiện rõ ràng xuất sắc như vậy, lại còn không hài lòng sao?

Nếu không phải vừa rồi hai người có nói chuyện với nhau, khiến hắn có chút hiểu biết sơ sơ về Cố Tinh Thời, thì chắc chắn đã nghĩ người này là kiểu giám đốc độc đoán muốn tạo điểm nhấn bằng sự nghiêm khắc.

Doãn Hạc Phong theo bản năng nhìn theo ánh mắt của Cố Tinh Thời, lại phát hiện cậu không hề nhìn lên sân khấu, mà đang nhìn về phía hàng ghế giảng viên.

Hắn chợt nhớ ra quan hệ giữa Nhạc Thế và Kim Ưu không hòa thuận, không nhịn được mở miệng hỏi: "Cố tổng, đang lo về phía ban giám khảo à?"

Cố Tinh Thời thở dài buồn bực: "Đúng vậy."

Cái tên tra nam kia dám ăn mặc diêm dúa đến thế.

Nhìn lại bên này, hai người bọn họ mặc đơn giản, trang điểm cũng tối giản nốt, quả thực là thua thảm luôn rồi!

Cậu không nhịn được thở dài: "Haiz... Vẫn là nghèo quá mà..."

Doãn Hạc Phong:???

Nghèo?

Hắn không tin là một người có thể chen chân đưa hai thực tập sinh vào đúng thời điểm quan trọng thế này lại nghèo thật.

Nghĩ tới sắc mặt lo lắng của Cố Tinh Thời khi nãy...

Hắn rùng mình.

Chẳng lẽ tống vào hai thực tập sinh còn chưa đủ, giờ còn muốn nhắm tới giảng viên nữa sao?!

Cố tổng đáng sợ quá đi mất!!Trên sân khấu, đèn rọi dần tối xuống.

Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân đã vào vị trí sẵn sàng.

Tiếng trống mạnh mẽ đầu ca khúc 《FirstXBlood》 vang lên.

Mạnh Viễn Sanh uốn người.

Thân thể anh với một tư thế gần như không thể tưởng tượng nổi mà uốn dẻo cực hạn.

Chỉ riêng động tác mở đầu này thôi cũng đã khiến vị giám khảo phụ trách vũ đạo dưới khán đài mở to mắt kinh ngạc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!