"Hắt xì!!!" Tôn Hồng Phi đang nói chuyện thì bất ngờ hắt hơi một cái thật mạnh.
Cao Thân lo lắng mà nhìn hắn: "Tôn tổng, ngài bị cảm rồi à?"
Tôn Hồng Phi cũng cảm thấy khó hiểu. Thể trạng hắn xưa nay vốn rất tốt, vậy mà mấy hôm nay chẳng hiểu sao cứ thỉnh thoảng lại thấy lạnh run, hết hắt hơi lại chảy mũi, chẳng lẽ thật sự bị cảm rồi?
Nhưng hắn không để trong lòng: "Chắc không sao đâu, tôi trước giờ vẫn rất khỏe."
Cao Thân nghiêm túc dặn dò: "Tôn tổng nhất định phải giữ gìn sức khỏe!"
Hiện tại đang quay Thần Tài, ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì!
Cố Tinh Thời cũng gật đầu đồng tình: "Tôn giám đốc, hay là ngài cứ về kiểm tra sức khỏe cho yên tâm đi."
Tôn Hồng Phi vốn định từ chối, nhưng nhìn thấy ánh mắt quan tâm của Cố Tinh Thời thì lời định nói lại đổi hướng: "Vậy nghe lời Cố tổng, tôi về sẽ đi khám ngay."
Vừa trò chuyện, mọi người vừa đến trước cửa tiệm nướng.
Cao Thân hào sảng phất tay: "Nào, ăn thì ăn, uống thì uống! Tối nay tôi mời!"
Mọi người đồng thanh hoan hô: "Cao đạo uy vũ!"
Sau đó ai nấy như ong vỡ tổ ùa tới quầy tủ lạnh, hận không thể dọn sạch cả cái tủ.
Cao Thân, Cố Tinh Thời cùng mấy người khác thì ngồi vào ghế lô.
Cao Thân giơ ly rượu lên, nhìn Tôn Hồng Phi và Cố Tinh Thời đầy cảm kích: "Cố tổng, Tôn tổng, tôi xin kính hai người một ly! Nếu không có hai người, bộ phim này e là không còn hy vọng! Cả con đường làm đạo diễn của tôi, chắc cũng đi đến hồi kết rồi..."
Nói đến câu cuối cùng, giọng hắn đã nghẹn ngào.
Ngày hôm nay với hắn mà nói thật sự là một hành trình cảm xúc lên xuống liên tục. Chỉ cần tâm lý hắn yếu một chút thôi, e là đã chịu không nổi.
Mười năm bôn ba trong giới, vất vả lắm mới có cơ hội này. Nếu thất bại, không biết bao giờ mới có cơ hội thứ hai. Thậm chí có thể kéo theo sự nghiệp biên kịch cũng bị ảnh hưởng.
Hơn nữa, bên kia hắn còn đang gánh khoản vay mua nhà, con gái năm sau sẽ chuyển về Kinh Thị đi học, cũng trông chờ vào căn nhà đó để có hộ khẩu. Một khi sự nghiệp đổ vỡ, nhà cũng không giữ được, ảnh hưởng không chỉ đời sống của hắn mà còn là tương lai của con gái.
Nói không ngoa, Tôn Hồng Phi và Cố Tinh Thời không chỉ cứu sự nghiệp của hắn, mà còn cứu cả gia đình hắn, cứu lấy tương lai con gái hắn.
Ân tình này, nói bao nhiêu lời cảm ơn cũng không đủ.
Cao Thân lau khóe mắt, nghẹn giọng nói: "Lời dư thừa tôi không nói nữa. Dù sao đi nữa, ân tình này tôi, Cao Thân sẽ khắc cốt ghi tâm!"
Nói rồi, hắn ngửa cổ uống cạn ly rượu.
Tôn Hồng Phi, người cùng thế hệ với hắn, rất hiểu tâm trạng này, vỗ vỗ vai hắn an ủi.
Hôm nay đối với Cao Thân đúng là đại bi rồi đại hỷ. Mấy ly rượu xuống bụng, hắn dần dần buông lỏng tâm tình, bắt đầu cởi mở: "Cố tổng, cậu là người thật sự đáng tin. Tôi cũng muốn nói với cậu một chuyện thật lòng. Thật ra vai Tiểu Tần ban đầu không phải nam ba. Cậu ta mới là nam hai, hơn nữa là vai phản diện chính, âm thầm thao túng mọi thứ phía sau hậu trường."
Cố Tinh Thời sửng sốt: "Cái gì...?"
Cao Thân cho rằng cậu định từ chối, vội vàng giải thích: "Cố tổng, tôi không phải vì lấy lòng ngài mới nói như vậy. Tôi thật sự đã nghĩ như thế từ đầu..."
Đối với bộ kịch bản đầu tay do chính mình đạo diễn, Cao Thân vẫn luôn ấp ủ rất nhiều ý tưởng.
Ngay từ đầu, hắn đã muốn thiết kế một vai phản diện ẩn giấu trong đội ngũ chính diện, đến cuối cùng tạo nên một cú xoay chuyển đầy ngoạn mục. Để cú lật mặt này đủ sức thuyết phục, nhân vật đó phải không chỉ lừa được nhân vật trong phim mà còn phải lừa được cả khán giả.
Vì vậy hắn mới tạo ra nhân vật Úc Trường Ngôn, bên ngoài là một công tử nhà giàu ôn hòa, lễ độ và thâm tình, nhưng thực chất lại là kẻ lãnh khốc, tàn nhẫn, là phản diện thực sự ẩn sau bức màn.
Người xem càng yêu mến hắn ở giai đoạn đầu, càng tin tưởng hắn, thì đến khi cú twist xảy ra ở đoạn sau, họ sẽ càng chấn động.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!