Chương 33: (Vô Đề)

Văn Việt biết Phong Đình Vân là một khúc xương khó nhằn, nên từ mấy năm trước đã âm thầm bố trí thế cục.

Khi đó, Nam Ảnh mới thay lãnh đạo, tân tổng giám đốc Đặng Hải Cường vừa từ nước ngoài trở về, hùng tâm bừng bừng, một lòng muốn gây dựng danh tiếng trong nước.

Tại một buổi tiệc, Văn Việt từng gặp vị Tiểu Đặng tổng này đang nói chuyện với người đại diện về mô hình sản xuất tập trung kiểu Hollywood. 

Chỉ thoáng nhìn, Văn Việt đã nhìn ra anh ta chí lớn tài sơ, lại rất không hài lòng chuyện công ty bị ràng buộc quá chặt với Phong Đình Vân.

Người ta vẫn nói, nội bộ là điểm đột phá dễ dàng nhất.

Huống hồ chính bản thân Đặng Hải Cường đã để lộ sơ hở.

Thế là Văn Việt liền mua chuộc người thân cận bên cạnh anh ta, một mặt tâng bốc, một mặt châm ngòi, cố ý dìm thấp Phong Đình Vân.

Phong Đình Vân tính cách độc đoán, cổ quái, lại nghiêm khắc trong công việc, ngay cả Đặng Hải Cường cũng không nể mặt. 

Cậu ta vì thế sinh lòng oán hận. Cộng thêm bộ phim gần đây của Phong Đình Vân không đạt kỳ vọng do bạn thân phản bội, khiến thành tích phòng vé không như ý, Đặng Hải Cường càng bất mãn.

Trước đây, Văn Việt đã biết Đặng Hải Cường thường xuyên lui tới với một vài nhà đầu tư cũng có ác cảm với Phong Đình Vân, xem ra chắc chắn chẳng phải chuyện gì tốt lành.

Anh vốn định lấy đây làm điểm đột phá, tìm cơ hội đả thông Phong Đình Vân. Nhưng chưa kịp ra tay thì chính Phong Đình Vân đã chủ động tới gặp, tỏ ý muốn hợp tác.

Việc này thật sự nằm ngoài dự đoán của anh.

Anh còn nhớ rất rõ, trong tiệc mừng công của 《Nam đoàn huấn luyện doanh》, Phong Đình Vân vẫn tỏ rõ thái độ cự tuyệt. Khi đó anh đã chuẩn bị sẵn tinh thần đánh lâu dài.

Vậy mà chỉ mới chớp mắt, người vốn cố chấp như Phong Đình Vân lại thay đổi thái độ.

Là chuyện gì khiến hắn thay đổi?

Hay đúng hơn, là ai khiến hắn thay đổi?

Văn Việt không vì niềm vui bất ngờ mà mất cảnh giác. Anh cụp mắt, lạnh nhạt dặn Đường Lăng đi điều tra.

Không bao lâu sau.

Đường Lăng đã tra ra đầu đuôi.

Nghe Đường Lăng tường thuật, trong đầu Văn Việt hiện lên một bóng người.

Thanh niên ấy mỉm cười tươi sáng, thoạt nhìn vô ưu vô lo, dễ khiến người khác buông lỏng cảnh giác.

Cố Tinh Thời......

Cái tên ấy khi xoay chuyển nơi đầu lưỡi Văn Việt, như mang theo hương quýt thanh dịu.

Đường Lăng hơi ngừng lại.

Văn Việt ngước mắt: "Nói tiếp."

Đường Lăng đáp: "Nghe nói lúc Cố tổng thuyết phục đạo Phong, có nhắc đến ngài. Cậu ấy nói tuy ngài có dã tâm, h*m m**n kiểm soát cũng không nhỏ, nhưng luôn biết tiến biết lui, rất tôn trọng người chuyên nghiệp. Cậu ấy còn nói tuy bên ngoài hay đồn ngài thủ đoạn tàn nhẫn, không để lại đường lui cho ai, nhưng thật ra ngài làm việc rất có nguyên tắc. Ngài không dùng thủ đoạn đê tiện như hãm hại hay phản bội, chỉ thuận thế mà hành động.

Rất nhiều người xảy ra chuyện, thật ra không phải vì thủ đoạn của ngài, mà là vì chính bọn họ quá tham lam..."

Văn Việt hơi nhướng mày.

Anh không lạ gì những lời bàn tán bên ngoài về mình, chỉ là chưa bao giờ bận tâm.

Anh là người thế nào, bản thân rõ nhất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!