Đêm hôm đó, tin tức Nghiêm Lạc Nguyên bị bắt lan truyền khắp internet.
Nghe nói hiện trường thảm không tả nổi, đến mức cả cảnh sát thi hành nhiệm vụ cũng phải cay mắt, tốn không ít công sức mới lôi được đám người ấy lên xe cảnh sát, từng người một.
Chu Tân lúc bị tin này lôi dậy khỏi ổ chăn, cả người đều thấy choáng váng.
Vừa chửi Nghiêm Lạc Nguyên không biết quản mình, vừa mắng kẻ báo cảnh sát rảnh rỗi kiếm chuyện.
Nhưng mắng cũng vô ích, việc trước mắt là phải nghĩ cách vớt người ra trước.
Chỉ là hắn không ngờ, mình chạy khắp nơi cầu cạnh, vậy mà vẫn không kéo được Nghiêm Lạc Nguyên ra ngoài.
Lúc này, trên mạng tin tức đã lan truyền rầm rộ.
Ngay cả fan của Nghiêm Lạc Nguyên cũng bắt đầu lung lay niềm tin.
Nếu cứ tiếp tục thế này, dù có vớt được người ra thì e rằng sự nghiệp cũng đi tong.
Chu Tân đành phải chạy khắp nơi tìm người nhờ vả, lại còn phải gấp rút nhờ các tài khoản marketing phát thư luật sư, đồng thời trấn an fan.
Tiếc là, dù có thủ đoạn thông thiên cũng không đấu nổi cơ quan nhà nước.
Hơn nữa lần này lại chẳng thể dựa vào kim chủ được.
Ban đầu hắn còn tưởng là người bên đối thủ ra tay, nhưng chuyện đến nước này mà bên kia vẫn chưa có động tĩnh gì, hơn nữa Nghiêm Lạc Nguyên tuy háo sắc, nhưng tính tình cẩn thận, địa điểm gặp gỡ cũng luôn kín đáo, người tham gia đều giữ mồm giữ miệng, sao có thể bị phát hiện dễ dàng như vậy?
Chẳng lẽ chỉ là xui xẻo, vừa hay bị dính vào đợt truy quét?
Chu Tân không tin loại trùng hợp đó.
Nhưng rốt cuộc là ai đã ra tay?
Đang lo lắng không thôi mà chẳng có chút đầu mối nào, một trợ lý mà hắn ngày thường chẳng mấy để ý lại dè dặt giơ tay: "Anh Tân, em hình như nghĩ ra một người..."
Chu Tân: "Nói mau!"
Trợ lý: "Anh biết cái tài khoản Weibo gần đây rất hot tên là Hệ thống ăn dưa 10086 không?"
Chu Tân nhíu mày.
Hắn đúng là có chút ấn tượng, nhưng lúc đó chỉ tưởng là trò chiêu trò của bên marketing, nên chẳng để tâm.
Trợ lý liền nói: "Bác chủ này thần thông quảng đại lắm, biết nhiều chuyện hậu trường trong giới. Tống Dương, Giang Mạch với cả vụ Tào Quang Lập bị cấm cửa đều là do người đó làm. Nghe nói người đó còn là fan của hai nghệ sĩ thi tuyển lần này..."
Chu Tân càng nghe càng thấy quen: "Hai nghệ sĩ đó tên gì?"
Trợ lý: "À, là Mạnh Viễn Sanh với Trình Tân, đúng hai người cùng Lạc Nguyên ca quay quảng cáo lần đó đó."
Chu Tân: "!!!"
Trợ lý còn chưa biết giữa Chu Tân và hai người đó có hiềm khích, hăng hái đề nghị: "Anh Tân, em nghĩ mình có thể thử liên hệ hai người đó, biết đâu nhờ họ tìm được bác chủ 10086 kia, nói không chừng..."
Hắn còn chưa nói xong thì Chu Tân đã giận tím mặt, khiến hắn hoảng hốt: "Anh Tân... anh sao vậy?"
Chu Tân nghiến răng: "Cậu nói cái 10086 kia là fan của Mạnh Viễn Sanh bọn họ?"
Trợ lý giờ mới cảm thấy có gì đó sai sai, nhưng vẫn đành gật đầu: "Dạ... đúng vậy."
Chu Tân đập bàn một cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!