Chương 20: (Vô Đề)

Bên ngoài dẫu mưa gió bủa vây, nhưng cũng không ảnh hưởng được đến Mạnh Viễn Sanh.

Một công diễn sau, nhờ vào màn trình diễn trong vòng thi《Giận Hải》, Mạnh Viễn Sanh vững vàng giữ vị trí nhân khí số một. Trình Tân cũng dựa vào thực lực vượt trội, cùng khí chất hoàn toàn khác biệt với những người khác, mà giữ vững vị trí thứ hai.

Theo quy tắc phân tổ ở vòng tiếp theo, hai người không thể không tách ra.

Nhưng điều đó cũng không khiến họ xa cách. Mỗi ngày sau khi luyện tập xong cùng đội của mình, hai người vẫn sẽ tụ họp lại cùng nhau thảo luận.

Ban đầu chỉ có hai người, sau đó Viên Dã của Hành Tinh Thế Kỷ cũng tham gia vào nhóm nhỏ của họ.

Mạnh Viễn Sanh có con mắt thẩm mỹ sân khấu cực cao, lại thêm tính tình ôn hòa, chỉ cần có người đến hỏi thì dù là đồng đội hay không, hắn đều không chút giấu giếm mà chỉ dạy cặn kẽ. Bởi vậy, về sau rất nhiều thực tập sinh ở vị trí thấp đều thích tìm hắn để xin lời khuyên.

Hôm nay, khi tới nhà ăn, như thường lệ, Mạnh Viễn Sanh vừa đi vừa thảo luận cùng vài người bạn.

Bỗng nhiên, một tiếng hừ lạnh truyền tới từ phía đối diện: "Hừ! Giả tạo..."

Mạnh Viễn Sanh ngẩng đầu lên, nhìn thấy người kia thì không khỏi nhíu mày.

Thật đúng là oan gia ngõ hẹp!

Người đứng đối diện không ai khác chính là Kim Ưu và mấy người trong nhóm của Vi Bình Gia.

Ở lần công bố nhân khí đầu tiên, nhờ được Giang Mạch nâng đỡ, Vi Bình Gia vốn tưởng chắc suất dẫn đầu. Ai ngờ Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân bất ngờ bứt phá, trực tiếp chiếm luôn vị trí top đầu, đẩy Vi Bình Gia xuống vị trí thứ ba.

Từ sau lần đó, hắn liền xem Mạnh Viễn Sanh là kẻ thù không đội trời chung.

Sau đó nữa, lại bị dính phốt liên quan đến Giang Mạch, khiến nhân khí của Vi Bình Gia ngày một lao dốc, cuối cùng rớt khỏi cả vị trí có thể debut. Hắn đem toàn bộ oán hận trút hết lên đầu Mạnh Viễn Sanh.

Lúc này đụng mặt, quả là oan gia ngõ hẹp thật rồi.

Mạnh Viễn Sanh còn chưa kịp lên tiếng, thì một thực tập sinh bên cạnh hắn đã đứng ra phản bác thay, khí thế không yếu.

Thấy bên Mạnh Viễn Sanh người đông thế mạnh, Vi Bình Gia sắp bị đè bẹp, thì một nam sinh ôn hòa vẫn luôn đứng bên cạnh hắn đột nhiên lên tiếng: "Mạnh Viễn Sanh, các cậu nhiều người vậy mà đi bắt nạt một mình Bình Gia, không hay lắm đâu?"

Người này tên là Quý Lấy Duy.

Đến từ công ty Quang Cánh, sau khi Vi Bình Gia tụt hạng thì chính hắn lại vượt lên thay thế, âm thầm leo lên vị trí thứ ba.

Rõ ràng chính hắn là người chiếm mất vị trí của Vi Bình Gia, vậy mà hai người vẫn giữ vẻ ngoài thân thiết, không thấy có chút hiềm khích nào. Có thể nói là quan hệ nhìn qua rất ổn.

Câu nói kia, nghe thì như đang bênh vực Vi Bình Gia, nhưng kỳ thực lại đang âm thầm đổ thêm dầu vào lửa.

Không dừng lại ở đó, hắn còn đưa mục tiêu chuyển sang Trình Tân: "Trình Tân, cậu nhảy thực sự rất tốt. Xếp hạng nhì đúng là ủy khuất cho cậu rồi. Nếu có cơ hội, hy vọng có thể hợp tác cùng cậu."

Thế nhưng hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn, Trình Tân không thèm suy nghĩ, lập tức lắc đầu từ chối: "Không cần, gậy thọc cứt."

Quý Lấy Duy lập tức đen mặt.

"Phốc!" Không biết ai là người nhịn không được cười đầu tiên, nhưng sau đó, tất cả mọi người đều bật cười.

Quý Lấy Duy tức giận trừng mắt nhìn bọn họ một cái, rồi xoay người bỏ đi.

Hai thực tập sinh khác của Quang Cánh vốn vẫn luôn đi theo hắn cũng vội vã đuổi theo ngay sau đó.

Phía Mạnh Viễn Sanh thì lại chẳng hề để chuyện này trong lòng. Thời gian huấn luyện vô cùng căng thẳng, lại còn phải chuẩn bị cho đợt phát sóng trực tiếp sắp tới, ai cũng không dư sức để phân tâm vì vài cái tiểu nhạc đệm. Thế là rất nhanh, chuyện này đã bị họ quên sạch sẽ.

Chỉ có Quý Lấy Duy vẫn luôn canh cánh trong lòng.

Hắn lặng lẽ tìm đến Vi Bình Gia, vòng vo hỏi dò: "Cậu nói xem, có phải Mạnh Viễn Sanh thật ra có chút hắc lịch sử gì đó không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!