[... Sau khi Viên Thanh Thanh cho người đưa Tống Dương ra ngoài, đối phương sợ đến mức muốn ngất xỉu, cứ tưởng rằng cô sẽ sai người đánh chết mình, vừa khóc vừa sụt sùi như mưa. Ai ngờ Viên Thanh Thanh chẳng thèm liếc hắn một cái, chỉ trực tiếp gọi cảnh sát. Rất nhanh, cảnh sát địa phương đã đến và bắt Tống Dương đi. ]
[Tên Tống Dương này là loại hèn nhát, trong lúc thẩm vấn chẳng cầm cự được bao lâu đã khai sạch mọi chuyện. Hắn thậm chí còn bán đứng cả người đại diện của mình. Tên người đại diện kia cũng chẳng phải dạng vừa. Sau khi phát hiện vụ việc bị phanh phui, biết Viên Thanh Thanh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Tống Dương, hắn lập tức xúi Tống Dương đi tìm Hứa Âm, còn mình thì âm thầm gom tiền tính trốn ra nước ngoài.
Nào ngờ vừa đến sân bay đã bị bắt tại trận.]
[Bên phía Viên Thanh Thanh thì mời luật sư giỏi nhất. Không nằm ngoài dự đoán, chẳng bao lâu sau, Tống Dương đã phải đi làm bạn với máy may (nghĩa là ngồi tù). Nhưng Viên Thanh Thanh không chỉ dừng lại ở đó. Cô còn âm thầm bỏ tiền thuê người bên trong nhà giam, chỉ chờ Tống Dương vào để tiếp đãi thật chu đáo.]
Sau khi nghe xong những lời hệ thống kể lại, toàn thân Cố Tinh Thời lập tức cảm thấy sảng khoái, nhẹ nhõm vô cùng.
Đặc biệt là khi thấy phòng livestream của Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân bắt đầu xuất hiện rất nhiều người xem ăn dưa đã chuyển thành fan chân chính, tâm trạng của cậu càng thêm vui vẻ.
Lúc này, đã gần đến giờ phát sóng trực tiếp buổi tối.
Cậu tắt điện thoại, thong thả đi về khu livestream, không ngờ vừa bước vào thang máy đã chạm mặt Giang Mạch, người đang xanh mặt vì tức giận.
Giang Mạch trông thấy cậu, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó sắc mặt càng thêm khó coi.
Tên tra nam này còn dám trưng ra vẻ mặt đắc ý trước mặt cậu?!
Cố Tinh Thời không buồn quan tâm, vừa đi vừa nghêu ngao:"100w, 100w~ Hehehe..."
Giang Mạch siết chặt nắm đấm.
May mà thang máy đến nơi rất nhanh. Trước khi rời đi, hắn cắn răng quăng lại một câu: "Cố Tinh Thời, cứ chờ đó!"
Cố Tinh Thời mở to mắt, vẻ mặt nghiêm túc đáp lại: "Trên răng cậu dính đồ ăn kìa."
Giang Mạch: "......!"
Hắn theo phản xạ đưa tay che miệng. Đến khi ý thức được mình vừa làm gì, càng thêm bực bội, nhưng lại không có cách nào với Cố Tinh Thời, chỉ có thể dậm chân bỏ đi.
Cố Tinh Thời hừ lạnh một tiếng.
Cậu vốn nghe Doãn Hạc Phong nói rồi, người đầu tiên đề xuất mở phòng livestream chính là Giang Mạch.
Tuy giờ xem ra, Giang Mạch đúng là gậy ông đập lưng ông.
Nhưng chuyện bắt nạt nghệ sĩ của công ty câju thì tính sao đây?
Đúng lúc đó, Giang Mạch đang đi xa bỗng dưng rùng mình một cái.
Còn Cố Tinh Thời đã thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân.
Tuy đã nhảy liền hai tiết mục, nhưng lại chẳng thấy mệt chút nào.
Dù số người xem không hoàn toàn là vì bọn họ, nhưng thế thì sao?
100 vạn người xem đó!
Còn những kẻ luôn tỏ vẻ thanh cao, nói rằng sẽ không bao giờ chịu sỉ nhục kiểu như vậy, bọn họ chẳng thèm để tâm. Cơ hội đã đặt ngay trước mắt, nắm được là thực lực của họ, còn không bắt được thì chỉ chứng tỏ bản thân không đủ năng lực. Hai người họ sẽ không điên rồ đến mức xem đó là lăng nhục.
Dù gì thì nếu cơ hội ấy đến tay những người khác, chắc chắn họ cũng sẽ vui vẻ nuốt trôi cái gọi là sỉ nhục, thậm chí còn mặt mày hớn hở mà lao lên biểu diễn.
Cho nên khi thấy Cố Tinh Thời đến gần, trong mắt hai người chỉ còn lại sự kính trọng và biết ơn.
Cố Tinh Thời mỉm cười, dang tay ôm lấy mỗi người một cái: "Chúc mừng, hai cậu biểu hiện rất xuất sắc!"
Mạnh Viễn Sanh nghe vậy, vành mắt lập tức đỏ hoe.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!