[Xác định là chỗ này sao?]
Ngoài khách sạn Lệ Sóng, trong một đám bụi cỏ, Cố Tinh Thời đội mũ lưỡi trai đen, nhỏ giọng hỏi đầy thần bí.
[Đương nhiên là xác định! Tôi là hệ thống ăn dưa, không có quả dưa nào có thể thoát khỏi tai mắt của tôi!]
[Ký chủ, để tôi nói cậu nghe, chuyện Mạnh Viễn Sanh và Giang Mạch hẹn hò ở đây, đến cả paparazzi hàng đầu trong giới giải trí còn không biết đâu! Chỉ có tôi...]
[Được rồi được rồi, biết cậu giỏi mà.] Cố Tinh Thời lấy lệ trấn an một câu, rồi tiếp tục nhìn về phía cổng khách sạn. Quả nhiên, thấy hai người đàn ông một trước một sau bước ra.
Người đi đầu cao chừng 1m85, vóc dáng cao ráo, ban đêm vẫn đội mũ bucket và đeo khẩu trang, che kín mít từ đầu đến chân.
Không ai khác, chính là lưu lượng đỉnh cấp của giới giải trí, Giang Mạch.
Người đi sau thấp hơn một chút, tên Mạnh Viễn Sanh, trợ lý kiêm tình nhân bí mật của hắn.
Mạnh Viễn Sanh không đeo khẩu trang, mái tóc đen hơi dài che đi đôi chút ngũ quan tinh xảo, chỉ lộ ra chiếc cằm trắng nõn mịn màng. Dù là ban đêm, làn da ấy vẫn trắng sáng đến chói mắt.
Hệ thống ăn dưa lải nhải không ngừng:[Mạnh Viễn Sanh và Giang Mạch là thanh mai trúc mã. Khi Giang Mạch muốn vào giới giải trí, cha mẹ Giang phản đối dữ dội, còn cắt đứt mọi nguồn kinh tế của hắn. Là Mạnh Viễn Sanh đi làm ba công việc cùng lúc để nuôi sống hắn. Về sau khi Giang Mạch nổi tiếng, Mạnh Viễn Sanh trở thành trợ lý kiêm người chăm sóc toàn diện, từ giường đến dưới giường.
Nhưng mà Giang Mạch không phải người tốt đẹp gì đâu.]
Cố Tinh Thời hứng thú: [Nói kỹ chút đi.]
Hệ thống tiếp lời ngay: [Tỷ như lần này, Giang Mạch đột nhiên có nhu cầu sinh lý, liền gọi điện bắt Mạnh Viễn Sanh từ Kinh Thị chạy tới Ninh Thị. Vừa đến nơi còn chưa kịp thở, đã bị Giang Mạch kéo lên giường chơi liền 360 tư thế...]
Cố Tinh Thời: [Vãi chưởng! Cơ thể dẻo như vậy, không học nhảy là tiếc thật đó!]
Hệ thống: [? ]
Cố Tinh Thời: [Không sao, cậu kể tiếp đi.]
Hệ thống: [Giang Mạch là kiểu tra công điển hình, thế mà Mạnh Viễn Sanh còn yêu đến phát cuồng. Vừa làm xong, Giang Mạch kéo người ra ngoài ăn khuya, Mạnh Viễn Sanh không những không từ chối, còn sợ hắn ăn không quen đồ bên ngoài, đặc biệt nấu cháo mang theo...]
Cố Tinh Thời nhìn thấy túi đồ trong tay Mạnh Viễn Sanh, lại nhìn cậu ta im lặng đi theo sau Giang Mạch, dáng đi hơi cứng nhưng khuôn mặt xinh đẹp lại không hề có chút biểu cảm khó chịu nào.
Cố Tinh Thời tấm tắc thở dài: "Đẹp trai, dẻo dai, thể lực lại tốt, nhẫn nại cao, quả thực là trời sinh làm idol hút fan!"
Hệ thống: [?? ]
Hệ thống: [Ký chủ, có phải cậu hơi oai quá rồi không?]
[Chỗ nào oai?] Cố Tinh Thời trả lời rất đường hoàng: [Tôi là người đại diện, quan sát những thứ này chẳng phải là công việc cơ bản sao?]
Hệ thống: [......]
Nửa năm trước, Cố Tinh Thời nhận được một bản di chúc. Một người chú họ xa để lại cho cậu quyền sở hữu một công ty quản lý giải trí.
Cố Tinh Thời hí hửng đến Kinh Thị tiếp nhận công ty, ai ngờ mở cửa ra mới phát hiện chỉ còn lại một cái vỏ rỗng. Nghệ sĩ dưới trướng đều đã tháo chạy hết, còn tài khoản công ty thì sạch hơn cả mặt cậu.
Khi đó Cố Tinh Thời cũng muốn bỏ chạy luôn, nhưng thuyền đã lên, không thể xuống được nữa. Cũng may, cậu còn có một bàn tay vàng, hệ thống ăn dưa.
Trước đó, Cố Tinh Thời nghe nói hợp đồng của Giang Mạch với công ty cũ sắp hết hạn, hiện tại đang tìm công ty mới đầu quân.
Vừa hay hệ thống ăn dưa cũng báo cho cậu biết, tối nay Giang Mạch sẽ gặp người tình bí mật.
Giang Mạch debut được 5 năm, luôn giữ hình tượng thanh sạch, là dòng nước trong hiếm có của giới giải trí.
Cho nên, sau khi nghe được tin này, Cố Tinh Thời không ngại vung tiền mua vé bay gấp tới Ninh Thị, chỉ để ăn quả dưa này cho đã, tiện thể xem có thể ký hợp đồng được với Giang Mạch hay không.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!