Là người mà ngày hôm qua cả đội dò xét số 9 suýt nữa mất khống chế tinh thần, buộc phải rời khỏi thế giới trò chơi kinh dị trước thời hạn!!!
Là người từng trong [ Thời khắc Yên tĩnh] nửa thực nửa hư xem [Ông chú quét đường] như thú cưng của mình – Thanh niên áo dài thần bí!!!
Ai có thể ngờ, giờ phút này – hắn lại xuất hiện ở đây.
Chẳng lẽ… hắn chính là quái vật ẩn sau "Con mắt vô đồng" kia sao?
Quả nhiên, một khi tồn tại cấp bậc như vậy bị hệ thống quan trắc phát hiện, chắc chắn sẽ kéo theo biến động khó tưởng tượng, nhấc lên tinh phong huyết vũ đầy rẫy máu tanh và hỗn loạn.
Chuyện đang xảy ra hiện giờ… rất có thể chính là do hắn gây nên ——!
Dù cách một màn hình, cách hàng vạn dặm núi sông, thậm chí đối phương còn che mắt bằng tấm vải bố nhạt màu, mọi người vẫn cảm thấy hắn như đang ngồi ngay trước mặt họ, ánh mắt sâu thẳm ẩn dưới lớp vải kia lặng lẽ nhìn chăm chú vào tất cả.
Giống như đang bị đưa ra xét xử…
Rất nhiều người vì không chịu nổi áp lực từ cái nhìn vô hình ấy, mà khẽ run, không kìm được cúi đầu.
[ Tác giả ] nhìn xa về phía họ, nhìn toàn bộ vùng đất và con người tựa như núi sông kia, dịu dàng hỏi:
"Chư vị, mạnh khỏe không?"
[ Chư vị, mạnh khỏe không? ]
Thông qua khẩu hình có thể đoán ra ý tứ của đối phương, sắc mặt của mọi người trở nên phức tạp, thay đổi thất thường.
Một cách khó hiểu, không ai cảm thấy câu hỏi này mang hàm ý trêu đùa, mà giống như một vị trưởng giả ôn hòa đang chào hỏi thật lòng.
Đối phương toát ra khí chất nho nhã uyên bác, nếu ở thời dân quốc, chỉ e người người sẽ khách khí gọi hắn một tiếng "tiên sinh".
Chỉ là, khi đặt những lời này lên một quái vật khoác da người, tâm trí sẽ cảm thấy buồn nôn tới mức gần như muốn nứt ra.
Thật sự quá… quá đáng sợ ——!
Chẳng lẽ đây là dạng áp chế tinh thần?
Tất cả trong lòng đều vang lên hồi chuông cảnh báo dồn dập.
Dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, khi chứng kiến toàn bộ vòng tiến công đầu tiên, thấy được lực lượng mà nhân loại vẫn luôn kiêu ngạo không thể lay động nổi cột sáng màu máu, tâm trạng của mọi người lập tức chìm xuống tận đáy.
Tống Thanh Uyển dĩ nhiên cũng đang xem qua kênh hình ảnh, trông thấy sự tồn tại của [ Tác giả ]. Cô là người từng nhiều lần tiến vào thế giới trò chơi kinh dị, đã kinh qua vô số phó bản và đối mặt với biết bao dị quái cấp cao.
Nhưng một tồn tại giống như [ Tác giả ] – dường như hoàn toàn không thuộc về bất kỳ hệ quy tắc nào của thế giới – thì cô chưa từng thấy qua.
Những con quỷ kia, dù mạnh đến mấy, đều là thứ phô diễn lực lượng một cách trực tiếp: man rợ, tàn nhẫn, không có cảm xúc, không có lòng thương. Chúng chỉ biết giết chóc và khống chế.
Còn [ Tác giả ] – hắn ngồi giữa pháp trận đan xen thực ảo như thể chính là một phần của trật tự, ung dung lạnh nhạt, không hề bị quấy nhiễu bởi những thứ ngoài thân.
Chỉ cần như vậy thôi, cũng đủ để khẳng định: Hắn là một tồn tại có vị cách và lực lượng không thể đo lường.
Nếu toàn bộ Quỷ Vực buông xuống thế giới hiện thực, đã có thể đánh giá là tồn tại cấp [ Tử Thần ], thì thêm vào một sinh vật có thể tự do ra vào như hắn…
Đây rõ ràng không còn là chuyện một phó bản kinh dị cụ thể hiện hóa, mà là một tồn tại đã bị biến chất hoàn toàn – một mối họa có thể phá tan mọi hàng rào phòng ngự!
Sắc mặt Tống Thanh Uyển trắng bệch.
Nhưng tính cách đã được rèn luyện qua bao năm kinh nghiệm cho phép cô nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng, bình tĩnh, quyết đoán, giống như thể dù trời có sập, vẫn còn cô đứng vững.
Trong mắt cô hiện lên vẻ quả cảm lẫn tàn nhẫn – hiện tại điều duy nhất cô có thể làm, chính là phát động hai đợt tiến công còn lại, bất chấp mọi thứ, cố gắng tranh thủ thêm từng phút từng giây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!