Chương 41: Ảo cảnh,ký ức của tác giả

Loạng choạng chật vật quay lại bên trong tòa nhà cư dân, rời khỏi áp lực và ánh nhìn lạnh lẽo từ Tác giả, con quỷ gầy yếu kia lại lần nữa bị ý thức hỗn loạn chi phối.

Sự không cam lòng và phẫn hận lập tức trỗi dậy trong đầu, khiến thần kinh hắn giật mạnh, hung hăng giơ chân đạp mạnh vào cánh cửa căn hộ 3B303.

Cánh cửa bị đá rung "cạch cạch", giống hệt như những lần trước hắn từng làm:

"Đ.m, con mụ thúi, bà điếc à?! Mở cửa cho ông!!"

Tay hắn vì say rượu mà run rẩy, nhưng vẫn gắng sức đập mạnh.

Vết thương bị Tác giả xuyên thủng lúc trước còn chưa lành, máu vẫn đang nhỏ giọt, dần mục ruỗng, bốc mùi thối rữa.

Chờ đến khi cánh cửa mở ra, hắn lập tức định tóm tóc vợ mà đánh đập — như mọi lần — bởi hắn thừa biết người kia sẽ không có khả năng phản kháng.

Quả nhiên là kiểu "gia đình" như Hứa Tử Thăng đã nói: toàn bộ vòng lặp chỉ là ác mộng không hồi kết của cô bé kia, và cho đến khi phó bản kết thúc, nữ hài ấy vẫn phải sống mãi trong cái bóng đè mang tên "nhà".

"Kẽo kẹt ——"

Cánh cửa từ từ mở ra.

Tên quỷ gầy yếu còn chưa kịp nhìn rõ người mở cửa là ai thì bụng hắn đã bị đá trúng một đòn cực mạnh.

"Ư ư ——!"

Tiếng r*n r* thê thảm vang lên, toàn bộ thân thể hắn bị đá văng đi mấy mét, nặng nề đập xuống hành lang, tung lên một lớp bụi mù.

"Mẹ kiếp là ai?! Muốn phản hả ——"

Hắn gào lên, bụng lõm sâu, lục phủ ngũ tạng như bị đá lệch vị trí, đau đến mức hít không nổi một hơi.

Ngẩng đầu lên, hắn nhìn thấy trước cửa nhà mình có một thanh niên mặc áo hoodie cổ cao, vóc dáng cao gầy, tuấn tú lạnh lùng.

Người kia ánh mắt trầm tĩnh, tay trái ôm một con thỏ nhồi bông màu hồng nhạt, tay phải kéo lê một chiếc rìu sắt đã rỉ.

Gã thanh niên từ từ nở nụ cười dịu dàng mà khiến quỷ cũng thấy lạnh sống lưng:

"Say rượu đánh vợ à? Vị quỷ tra này, xem ra chúng ta cần nói chuyện tử tế một chút về vấn đề tâm lý của ngài… chuyện này nghiêm trọng lắm đấy…"

"A a a a a a!!"

Tiếng kim loại cào sàn vang lên loẹt xoẹt.

Ngay sau đó — "Kẽo kẹt" — cánh cửa đóng sập lại.

Tiếng kêu thảm thiết của gã quỷ bị ngăn lại sau tấm ván gỗ dày nặng.

Nửa phút sau.

Hứa Tử Thăng lắc nhẹ cây rìu dính đầy máu, khẽ lau sạch vết máu dính trên tay, vẻ mặt thản nhiên thu lại vũ khí.

Một con quỷ E cấp — lại còn không thuộc dạng được quy tắc bảo hộ trong phó bản — bị quỷ cao cấp g**t ch*t là chuyện có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

Hắn chẳng qua chỉ giúp đẩy nhanh tiến trình một chút thôi.

Loại trò chơi ghê tởm như thế này, sống đã chẳng phải người, thành quỷ rồi cũng không đáng được tha.

Hứa Tử Thăng lay lay con thỏ nhồi bông màu hồng, sau đó phát hiện bên dưới chiếc nơ thắt cổ của nó có gắn một tấm thẻ nhỏ.

Hắn tháo thẻ ra, thấy trên đó khắc một chữ nhỏ: "Hàn".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!