Tiêu Quy An là một diễn viên tuyến N.
Hắn đã chết.
Nhưng chưa hoàn toàn chết.
Hắn vẫn sống.
Nhưng cũng không hẳn là sống.
Cho nên, hiện tại hắn là thứ chẳng còn được xem là người, mà cũng chưa tới mức trở thành quỷ.
Tất nhiên, đây không phải là lời hắn nói. Mà là tuyên bố của cái hệ thống đã kéo hắn vào làm NPC quỷ quái trong một thế giới kinh dị.
Lúc này, Tiêu Quy An đang ngồi xếp bằng giữa một không gian trắng xóa trống rỗng, chậm rãi hồi tưởng lại một đời của mình.
Hắn chỉ là một người bình thường.
Cả đời chẳng theo đuổi lý tưởng gì to tát.
Không phải lo cơm áo, càng chẳng phải lo xuyên không. Ngày thường đọc tiểu thuyết, chơi game, đi làm tám tiếng, làm một diễn viên hạng xoàng, lâu lâu mới được người ta chú ý một tí
- thế thôi cũng đủ khiến hắn cảm thấy mãn nguyện rồi.
Chỉ cần nhìn tên là hiểu - "Tiêu Quy An", cả đời chỉ mong bình an sống sót, đó chính là phương châm của hắn.
Nhưng trời muốn diệt hắn, hắn chẳng thể không chết.
Rõ ràng mới hai mươi bảy tuổi, thời gian đẹp nhất vẫn còn phía trước, vậy mà sinh mệnh lại bị cắt ngang đột ngột.
Lý do là cái quái gì chứ?
Đang chơi game thì tim nhói lên một phát, chưa kịp thở đã ngừng tim mà bay màu luôn.
Tim tê mỏi?!
Tiêu Quy An thật sự muốn chửi thề.
Chuyện này quá vô lý!
Hắn sống cực kỳ điều độ, chưa từng đùa giỡn với mạng sống!
Là một thanh niên hệ Phật, sống yên ổn qua ngày, lại sở hữu gương mặt sáng sủa dễ nhìn, vậy mà mãi chẳng nổi tiếng là vì hắn không tranh không đoạt, cam tâm làm người bình thường.
Miễn không quay đêm, ngày nào hắn cũng ngủ trước mười hai giờ. Sáng dậy sớm vận động, ăn uống dưỡng sinh: táo đỏ ngâm kỷ tử, nước ấm pha đường đỏ, cái gì tốt cho sức khỏe là uống tuốt.
Một nam giới kiểu mẫu của hội chăm lo sức khỏe, sống đúng kỳ vọng về tuổi thọ!
Vậy mà chỉ vì gặp phải đồng đội "gà mờ" trong game, thua chưa đủ lại còn tức đến chết. Cơ hội thắng tiền triệu không thấy đâu, chỉ thấy bản thân yên lặng ra đi.
『 Xin đừng quá uể oải, ký chủ. Thi thể của ngài... vẫn còn ấm đấy! 』
Tiêu Quy An bất đắc dĩ: "Hệ thống, nếu không biết an ủi thì tốt nhất đừng nói gì cả."
『 Vậy thì, để tôi tự giới thiệu một cách chính thức! 』
Một đoàn sáng nhỏ trôi lơ lửng trước mặt, lắc lư như đang chuẩn bị đọc khẩu hiệu quen thuộc.
『 Nếu ngài thật lòng đặt câu hỏi ---』
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!