Ê
-kíp thu lại bút ghi âm.
Thẩm Phất mất ngủ cả đêm, thật sự mất ngủ cả một đêm.
Tạm thời cô chưa hỏi Giang Thứ về chuyện này, bởi vì vẫn chưa lấy được điện thoại của mình, cũng không biết rốt cuộc tình hình thế nào, nếu hỏi bừa thì nhỡ đâu hệ thống tính sai, e rằng sẽ mất thể diện.
Hơn nữa không thể giải thích lý do tại sao cô biết điện thoại nhận được tin nhắn khi đang trong kỳ khép kín.
Buổi tối, cách bàn trà và chiếc tủ thấp, chỉ bằng một lối đi, Giang Thứ ngủ ở đó.
Thẩm Phất lăn qua lộn lại.
Lần trước chụp tạp chí có thể thản nhiên cho anh vào phòng mình, ngủ quay về phía anh, là vì tưởng anh không có ý gì với mình, thế nên rất quang minh chính đại.
Nhưng lần này hồ nước của Thẩm Phất lại như bị khuấy động, nơi nơi đều là sóng gợn.
Nói là phiền muộn thì cũng không hẳn, giống như nỗi thấp thỏm bước vào sương mù dày đặc, không tìm được câu trả lời.
Cô kéo chăn lên, đắp hết qua đầu, rón rén trở mình, để bản thân hướng về phía Giang Thứ.
Điều chỉnh xong tư thế, mới chậm rãi kéo chăn xuống.
Kéo đến khi lộ ra mỗi hai con mắt.
Và rồi trông thấy ánh trăng hắt vào, Giang Thứ lạnh run nằm thẳng, còn đeo kính râm.
Thẩm Phất: "...
"Thẩm Phất sợ đánh thức Hứa Điều Điều bên cạnh, thậm chí hô hấp cũng cố gắng thở ra nhẹ nhàng nhất. Song Giang Thứ lại thình lình thấp giọng hỏi:"Sao vậy, không ngủ được à?
"Đâu có muỗi, sao tự dưng mất ngủ. Có phải tại hô hấp của hai tên kia ồn ào đến em ấy không? Giang Thứ đạp Chử Vi chẳng hề chần chừ:"Ồn chết, cấm thở."
Chử Vi bị đạp tỉnh giấc: "..."
Thẩm Phất hỏi: "Sao ngủ anh còn đeo kính?"
Giang Thứ cũng trở mình, quay mặt về phía cô, nói một cách sâu lắng: "Sợ đêm em nhìn lén anh."
"...
"Thẩm Phất nổi vạch đen đầy đầu, rốt cuộc là tại sao thời niên thiếu cô lại cảm nắng tên này nhỉ. Chử Vi vừa tỉnh dậy nghe thấy màn đối thoại của hai người:"...
"Vị thái tử gia nhà họ Giang này, trừ khuôn mặt và gia thế, anh ta thật sự còn ưu điểm ư? Thẩm Phất thích được anh ta rõ là quái đản. Thẩm Phất lườm Giang Thứ một cái, trở mình quay sang phía Hứa Điều Điều ngủ. Có điều chỉ trêu chọc đôi câu, đã xua tan mọi sự rối rắm trong lòng cô, tới nỗi cô chìm vào mộng đẹp vô cùng nhanh chóng..... Hôm sau, hoạt động của chương trình là"Hóng gió xe buýt một ngày", sẽ đưa tất cả khách mời đi hưởng thụ thức ăn ngon địa phương, xem như là xả hơi một ngày.
Tuy không có bất kỳ khâu trò chơi nào, nhưng vừa bắt đầu livestream, khán giả vẫn tràn vào tấp nập.
[Đệt, tối qua livestream hết sớm, chưa được xem sau khi khách mời chia phòng đã xảy ra chuyện gì? Không biết bọn họ ghi âm cái gì.
]
[Đoán mò cái của Thẩm Phất:
Cảm ơn ê
-kíp cho tôi cơ hội kiếm tiền.]
[Lầu trên cười chết tui, Thẩm Phất đấy à?]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!