Dạo này Thẩm Phất nhận trở thành đại ngôn thương hiệu luôn tay.
Dọc đường đi khá kẹt xe, cô còn chưa tới, trợ lý đã đến trường quay trước, nhà quảng cáo cấp cao bên phía đối phương đích thân qua đây, đón trợ lý tới đứng dưới bạt che nắng.
"Cô Thẩm Phất vẫn đang trên đường nhỉ?"
Trợ lý Tiểu Tiêu vội vàng đáp: "Vâng, hơi kẹt xe ạ, anh đừng sốt ruột, tôi gọi điện giục nhé."
"Không cần giục không cần giục." Nhà quảng cáo cấp cao gấp gáp nói:
"Giờ này mà, kẹt xe là điều bình thường, đừng ồn đến cô Thẩm Phất nghỉ ngơi. Vẫn chưa vào thời gian quay phim, chúng tôi đã chuẩn bị thức uống cho anh và cô Thẩm Phất, anh cũng nghỉ ngơi trước đi ạ."
Dứt câu bèn dẫn đường ở đằng trước.
Trong suốt ba năm trợ lý Tiểu Tiêu theo Thẩm Phất, đây là lần đầu được hưởng thụ loại đãi ngộ này.
Ngay cả túi đeo trên vai cũng có người đỡ lấy.
Cậu không khỏi giật mình: "Không sao không sao, tôi tự đeo được rồi.
"Bên trong có đủ loại đồ trang điểm của Thẩm Phất, cậu không yên tâm để người khác giữ hộ đâu. Cấp cao dẫn cậu đến chỗ bạt che nắng, phát hiện mấy diễn viên quần chúng đang ngồi xổm dưới đó. Hôm nay nhiệt độ cao, nắng gắt, những diễn viên quần chúng này cũng muốn tới nghỉ ngơi cho mát."Đây là chỗ cho bọn họ đợi à?" Cấp cao lập tức cau mày, xoay người nói với nhân viên công tác bên cạnh:
"Các người sắp xếp công việc kiểu gì vậy? Cơm hộp đã miễn rồi, tiền lương thì kết toán trước thời hạn, sao chút quy củ này họ còn không biết?"
Nhân viên công tác vội nói: "Để em đuổi họ đi."
Tiểu Tiêu mau chóng cất tiếng: "Không cần không cần, còn trống nhiều mà, tôi và Thẩm Phất không chiếm bao nhiêu chỗ đâu, cứ để họ tránh nắng ở đó."
"Không được đâu."
Cấp cao nói: "Ngộ nhỡ cô Thẩm Phất tới sẽ mất hứng thì sao?
"Nói xong vẫn kêu người đuổi mấy diễn viên đi. Tiểu Tiêu:"..."
Lúc Thẩm Phất đến nơi, Tiểu Tiêu thủ thỉ với cô về chuyện này.
"Tiếc là mấy diễn viên đó đi sang tòa nhà kế bên rồi, nếu không có thể gọi họ qua đây núp dưới bóng râm luôn."
Khoảng thời gian này quả thực Thẩm Phất trèo lên quá nhanh, trước đó cậu chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy bán sạch tạp chí, nhận hết mấy đại ngôn thì mừng cho Thẩm Phất thôi.
Nhưng hôm nay thật sự đã cảm nhận được cái gọi là danh lợi.
Đám người này lật mặt còn nhanh hơn bánh tráng!
Một tháng trước, nếu cậu và Thẩm Phất xuất hiện ở những địa điểm này, đoán chừng đãi ngộ nhận được chẳng khác mấy diễn viên nhỏ kia là bao.
Chính bản thân Thẩm Phất sao mà không có cảm giác cho được?
Nhưng cô tính thử tiền đã gom được, hoàn toàn không vui vẻ giống Tiểu Tiêu.
Buổi quay hình kế tiếp vô cùng suôn sẻ, chẳng hề xảy ra đủ loại sự tình "Chờ chút nữa đi", "Chưa đến phiên cô
"như trước đây. Bên quảng cáo phối hợp với thời gian của Thẩm Phất cực kỳ, một ngày đã quay xong."Chúng tôi sẽ bảo hậu kỳ gửi phim gốc và clip ngoài lề cho chị xem qua, đến lúc đó nhờ chị hỗ trợ phối hợp tuyên truyền trên các tài khoản mạng xã hội."
Thẩm Phất đáp: "Được.
"Thẩm Phất đi bệnh viện một chuyến xong, trở về công ty. Chủ tịch công ty đang chờ cô ở văn phòng của Lương Hiểu Xuân đấy. Mấy người họ đang xem tiêu đề hot search và chỉ số độ hot của nghệ sĩ gần đây, mặc dù nỗ lực che giấu, nhưng vẫn không nhịn được hé miệng muốn cười."Tôi đã bảo sớm muộn gì cô ấy sẽ nổi mà."
Lương Hiểu Xuân nghe thấy cấp cao nói thế ở bên tai mình, chị lườm nguýt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!