Từ khi "Thời Hạn Rung Động
"phát sóng đến nay gần như mỗi ngày đều treo trên hot search. Nhưng mà lần này tuyệt đối là trận chiến lớn nhất từ trước tới nay. Weibo tê liệt, mấy mảng giải trí biến thành 404. Trang offical của chương trình tuyên bố tạm thời không thể tiếp tục trực tiếp, ngưng phát sóng hai ngày. Chử Vi cúi thấp đầu ngồi trong văn phòng của quản lý trong công ty, bị nói như tát nước vào mặt:"Tổ tông ơi, tôi gọi cậu là tổ tông được chưa! Lần trước đã nói với cậu phải cẩn thận từ lời nói tới việc làm, cậu nhất định không nghe khuyên bảo đúng không?
Hình tượng nứt toang toác ra rồi, fan hâm mộ hoàn toàn phát hiện bộ mặt thật của cậu rồi, cậu cứ chờ flop đến giữa lòng trái đất đi!"
"Cậu có biết chúng tôi bỏ ra bao nhiêu thời gian mới có thể nâng cậu lên đến địa vị hiện tại không hả?! Coi như tiền tiết kiệm của cậu đủ rồi không muốn lăn lộn nữa, cũng phải nghĩ cho mấy trăm người trên dưới trong công ty còn cần ăn cơm chứ?! Cậu muốn quay lại với Thẩm Phất, có thể, công ty ngăn cản cậu à? Nhưng mẹ nó thế mà cậu còn tạo nhóm chat?!"
"Tạo nhóm còn chưa tính, cậu còn mắng Hướng Lăng Vân ngực to óc nhỏ tốt mã giẻ cùi trong nhóm? Bây giờ bị fan hâm mộ của Hướng Lăng Vân mắng chết có biết không hả?
"Mấy năm nay từ khi debut Chử Vi chưa từng nói qua một câu chữ thô tuc trước mặt công chúng, một mực duy trì hình tượng cún con ngây thơ vô tội, rồi, bây giờ bị phát hiện cún con sạch sẽ vẫn luôn sủa loạn trong lòng. Chử Vi không nhịn được ngẩng đầu đối diện với nước miếng của người đại diện:"Nhưng chuyện này làm sao có thể trách em?
Chưa nói tới việc là Giang Thứ cướp người với em trước, còn không từ thủ đoạn xâm phạm quyền riêng tư của em, em thấy chúng ta nên đi kiện anh ta!"
"Còn riêng tư á?! Cậu có riêng tư cái rắm!" Người đại diện nện một bản hợp đồng lên người cậu ta.....
Bên phía Hướng Lăng Vân, người đại diện và trợ lý của anh ta thì điềm đạm hơn nhiều.
Mặc dù loay hoay sứt đầu mẻ trán, nhưng vẫn đang mướt mồ hôi giải thích cho Hướng Lăng Vân.
"Anh Lăng, trước khi tham gia chương trình chúng ta đã ký hợp đồng về quyền riêng tư của nghệ sĩ, dựa theo điều thứ mười tám trong hợp đồng, điện thoại do tổ chương trình cung cấp là hoàn toàn công khai với người xem."
"Trong những hợp đồng hợp tác trước kia đa số đều có điều này, khả năng anh không nhìn kỹ."
"Đương nhiên chuyện này cũng không thể trách anh, là do công ty không kiểm tra cẩn thận, căn bản là chúng ta cũng không nghĩ tới sẽ xảy ra sự cố như này."
"Sự cố?" Hướng Lăng Vân nổi giận: "Cậu gọi chuyện này là sự cố?"
Mặc dù không thể đưa ra chứng cứ trực tiếp, nhưng chỉ cần nhìn xem ai là ngư ông đắc lợi liền biết, trăm phần trăm là tên họ Giang giở trò quỷ.
Hướng Lăng Vân ở trong ngành muốn gió được gió muốn mưa được mưa, đã nổi tiếng nhiều năm như vậy, còn chưa từng gặp chuyện mất mặt như thế này.
Anh ta không giống Chử Vi vò mẻ chẳng sợ sứt, anh ta còn biết sĩ diện.
Hiện tại anh ta chỉ muốn cá chết rách lưới với Giang Thứ.
"Không phải cá chết rách lưới, là lấy trứng chọi đá." Người đại diện lúng túng nhắc nhở anh ta: "Anh à, bất kể chúng ta có mấy ngàn vạn fan hâm mộ, cũng chỉ là một nghệ sĩ trong ngành giải trí, không có khả năng vượt qua được nhà tư bản."
"Tập đoàn họ Giang đều không nhúng tay vào ngành giải trí, điều này chứng minh cái gì, những người trong giới thượng lưu ngay cả miếng thịt ngành giải trí cũng chướng mắt, sao có thể sợ cái mà anh gọi là cá chết rách lưới chứ?"
"Kể cả chúng ta có thể kêu gọi fan hâm mộ tiến hành chiến tranh mạng, nhưng nói không chừng ngày mai toàn bộ internet đều tê liệt. Fan hâm mộ ngoại trừ có thể giúp chúng ta mắng vài câu, còn có thể thật sự giúp được gì cho chúng ta sao?"
Hướng Lăng Vân giận không chỗ phát tiết: "Cậu rốt cuộc là người của ai? Sao lại cổ vũ khí thế của người khác, diệt uy phong của mình?"
Người đại diện kéo ghế ra ngồi xuống đối diện anh ta, thở dài nói: "Công ty đã phân tích rồi, chuyện này chỉ có thể tính như vậy, còn có, kỳ thật ngoại trừ việc hơi mất mặt ra thì anh cũng không có mất mát gì.
"Trong đoạn nói chuyện kia, anh ta mắng Chử Vi ngu xuẩn, nhưng chuyện mắng chửi người này không tính là gì, trước kia Hướng Lăng Vân còn tỏ ra khó chịu với fan, nói tục với phóng viên ấy chứ. Chỉ cần không liên quan đến vấn đề gì mang tính nguyên tắc thì đều không tính là gì. Hướng Lăng Vân nhíu mày:"Cho nên phương thức giải quyết mọi người đưa ra rốt cuộc là gì?
"... Phòng làm việc của Ôn Tranh Hàn."Chuyện lần này kỳ thật là chúng ta bị ảnh hướng ít nhất, anh Tranh không nói gì ở trong nhóm cả, chỉ yêu cầu Chử Vi giải tán group chat."
Người đại diện nói: "So với hai người khác, hình tượng của anh cũng không bị sụp đổ."
Mặc dù sắc mặt Ôn Tranh Hàn có chút không tốt lắm, nhưng vẫn miễn cưỡng tán đồng điểm này.
"Dù sao vốn chính là chương trình hẹn hò, giữa các khách mời muốn theo đuổi người nào đều là tự do, nếu là chuyện này phát sinh ở chương trình hẹn hò của người ngoài ngành, khả năng động tĩnh sẽ không thể lớn như này, người xem sẽ chỉ xem cho vui, đồng thời hưng phấn nghĩ đây là loại tu la tràng đặc sắc gì."
"Chỉ là bản thân chúng ta đã rất nổi tiếng, liên quan đến tranh chấp giữa các fan hâm mộ, cho nên mới cần phải giữ mặt mũi."
"Không bằng chúng ta dứt khoát chứng thực hình tượng "yêu mà không được".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!