"Thực xin lỗi, tôi muốn xin lỗi cậu, tôi không nên vì tin đồn mà hiểu lầm, làm chậm tiến độ quay phim, thực xin lỗi." Biện Huy tuy là đại thiếu gia nhưng khi nhận ra sai lầm của mình thì lập tức thẳng thắn nhận lỗi.
Đột nhiên được Biện Huy xin lỗi, Tô Khuyết có chút lờ mờ: "A?"
"Thực xin lỗi…" Biện Huy gia tăng âm lượng, lặp lại lần nữa.
Trải qua màn đối diễn vừa nãy, Biện Huy đã xác nhận Tô Khuyết là một diễn viên có diễn xuất, hơn nữa còn rất nghiêm túc nghiên cứu vai diễn của mình…
Vừa nãy Tô Khuyết thực sự đã tranh cãi rất quyết liệt với Biện Huy, thế nhưng khi chuyện qua rồi thì Tô Khuyết cũng lập tức xìu xuống, nhìn thái độ của Biện Huy thực thành khẩn mới lấy lại chút gan dạ, nhỏ giọng nói: "Cái kia… thầy Biện, người anh nên xin lỗi không phải tôi mà là Trầm đạo cùng nhân viên công tác đã bị chậm tiến độ…"
Người chán ghét cậu rất nhiều, trước kia cậu quả thực được người ta bao dưỡng… Cho nên, cậu không cảm thấy Biện Huy chán ghét mình là chuyện không thể tha thứ…
Bất quá liên lụy tới cả đoàn phim thì không nên.
"A…." Biện Huy thực không ngờ Tô Khuyết lại nói vậy, liền có chút kinh ngạc.
Đợi đến lúc hồi phục tinh thần anh mới nói: "Tôi đã xin lỗi đạo diễn cùng nhóm nhân viên công tác rồi, thực xin lỗi, chuyện hôm nay đều là lỗi của tôi."
Kỳ thực, Biện Huy vốn có ấn tượng rất tốt về Tô Khuyết, thế nhưng sau khi tìm hiểu thì nghe nói Tô Khuyết là một diễn viên dựa vào quy tắc ngầm nổi tiếng… Hơn nữa, trước đó anh có một người bạn có quan hệ không tồi.
Cũng từ người bạn này anh mới biết chuyện Tô Khuyết dùng quy tắc ngầm cùng tranh đoạt tài nguyên của Lâm Khinh Vũ, sau đó liên tưởng tới vài chuyện không vui trong nhà, Biện Huy mới cáu kỉnh tìm Tô Khuyết gây chuyện.
Hiện giờ biết Tô Khuyết không phải như vậy, anh liền nhận ra sai lầm của mình.
"Không sao, không có lần sau là tốt rồi." Tính tình Tô Khuyết kỳ thực rất ôn hòa, cũng không phải loại người hay ghi thù trong lòng.
Nhìn Tô Khuyết, Biện Huy cảm thấy Tô Khuyết chẳng những không có gì không tốt, ngược lại có chút đáng yêu: "Cám ơn."
Biện Huy nhìn Tô Khuyết một hồi, đột nhiên hỏi: "Ôi chao, cậu diễn xuất tốt như vậy, sao lại… để người ta bao dưỡng a?"
Đây là vấn để anh không thể nào lý giải được.
Biện Huy cứ nghĩ chỉ có những diễn viên ham ăn biếng làm mới dùng quy tắc ngầm để nổi danh, thế nhưng Tô Khuyết thì rõ ràng rất cố gắng, diễn xuất cũng không tệ.
"Không phải người nào cũng có điểm xuất phát tốt, lúc tôi mới xuất đạo diễn xuất đạo, diễn xuất cũng không tốt như bây giờ." Tô Khuyết không ngờ Biện Huy lại hỏi như vậy, sau một lúc ngẩn người thì thực sự đáp: "Vì bị danh vọng làm choáng đầu nên tôi đã lựa chọn một con đường sai lầm."
Nếu là trước kia nếu bị người ta hỏi thẳng vấn đề này, Tô Khuyết khẳng định sẽ lập tức biến sắc, thế nhưng hiện giờ cậu có thể thản nhiên trả lời…
Đó là quá khứ của cậu, cậu sẽ không phủ nhận.
Cậu thực sự đã từng bị người ta bao dưỡng… thế nhưng cậu không hãm hại ai, cũng không làm kẻ thứ ba, chỉ là quyết định sử dụng thân thể của mình mà thôi, có gì không thể thừa nhận chứ…
Tô Khuyết nói xong thì rời đi… để lại một mình Biện Huy đứng đó trầm tư.
Tô Khuyết trở về phòng nghỉ của mình, cảm thấy những chuyện phát sinh hôm nay có chút hoang đường, thực không biết khi đó lá gan ở đâu mà dám tranh cãi với Biện Huy.
Đêm đó Tô Khuyết liền gọi cho Sở Tự, kể lại sự tình.
"Làm tốt lắm, gặp chuyện thế này phải lập tức bùng nổ đập lại đối phương. Cho dù đối phương có bối cảnh lớn cũng vậy, bằng không người ta sẽ xem cậu là quả hồng mềm mà mặc sức dày vò. Cậu không ngáng chân ai, cũng không làm sai gì cả, dựa vào cái gì bắt nạt cậu chứ?" Nghe Sở Tự nói vậy, Tô Khuyết mới an tâm.
Nghĩ nghĩ, cậu lại nói với Sở Tự: "Bất quá sau khi quay xong… thầy Biện có tới xin lỗi."
"Biện Huy này rất căm ghét cái ác, tính tình có chút kỳ quặc… bất quá không tính là xấu. Nếu anh ta đã xin lỗi thì có thể làm bằng hữu, cứ thử đi. Dù sao trong giới này có nhiều bạn thì càng có nhiều đường hơn, tới lúc quay "lăn lộn thôi, Pikachu!" còn phải dựa vào vị đội trưởng này dẫn dắt a." Sở Tự trầm mặc thật lâu mới nói.
Bởi vì Biện Huy cùng Lâm Khinh Vũ giao thiệp không nhiều, trong quyển tiểu thuyết "trọng sinh chi nam thần công lược" kia Biện Huy chỉ là người qua đường giáp, số lần xuất hiện không nhiều, người này vì nghe thấy quan hệ giữa Lâm Khinh Vũ cùng Tề Dự mà thờ ơ với Lâm Khinh Vũ trong chương trình "lăn lộn thôi, Pikachu!", kết cục bị không ít độc giả ghét bỏ.
Có câu nói kẻ địch của kẻ địch chính là đồng minh.
Sở Tự cảm thấy nếu có thể kéo một người như Biện Huy về trận doanh của mình kỳ thực cũng không tệ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!