Sở Tự trấn an liếc nhìn Tô Khuyết một cái, sau khi khích lệ thì bắt đầu nói chính sự: "Bên công ty gửi tin qua, nói ngày mai cậu tới phim trường "ánh trăng nói dối" thử kính, nếu không có gì bất ngờ thì công ty có thể tranh thủ vai nam hai hoặc nam ba, tôi muốn nghe ý kiến của cậu…"
Vai nam chính của loại phim thần tượng thế này cơ bản đều được định ra từ sớm, thử kính bất quá chỉ làm cho có mà thôi.
Với thành tựu của Tô Khuyết trước kia, ngay cả cơ hội thử vai nam hai, nam ba cũng không có.
Lần này vận khí tốt, vừa vặn "chuyện tình hoa hồng" bùng nổ nên công ty mới không hoàn toàn từ bỏ Tô Khuyết, tranh thủ vai nam hai, nam ba cho cậu.
Nếu Sở Tự không phải mang Tô Khuyết mà là nghệ nhân khác, có được cơ hội này, Sở Tự căn bản không cần thông báo, trực tiếp an bài nghệ nhân tham gia thử kính, thế nhưng cố tình nghệ nhân dưới tay cậu lại chính là Tô Khuyết.
Sở Tự không thể không suy sét tới tâm tình của Tô Khuyết.
"Phim trường "ánh trăng nói dối"?" Quả nhiên khi nghe tới cái tên này, sắc mặt vốn vui sướng vì gần nhất nổi lên của Tô Khuyết lập tức tối sầm.
Nguyên nhân là vì người đầu tư phía sau bộ phim này chính là Tề Dự, kim chủ cũ của Tô Khuyết.
Sở Tự không tiện khuyên bảo, cũng chỉ đành trầm mặc.
Bất quá, lần này Tô Khuyết không im lặng quá lâu, cũng có thể là hiểu được tình cảnh của mình bây giờ, cậu ngừng một chút rồi hỏi: "Công ty có thể giành vai nam hai, nam ba cho tôi, kia nam chính của phim này là ai?"
Tô Khuyết biết lòng người dễ đổi, người vừa đi trà liền nguội lạnh, thế nhưng cậu vẫn hiếu kỳ.
"…. Lâm Khinh Vũ." Sở Tự trầm mặc một lúc, cuối cùng vẫn nói ra cái tên mà mình không thể nào quên từ ngày trọng sinh sống lại.
Từ ngày đó, Sở Tự vẫn luôn bận rộn cứu vớt sự nghiệp của Tô Khuyết, căn bản không có cơ hội gặp lại kẻ đã hại chết mình ở đời trước…
Cừu hận đối với Lâm Khinh Vũ, Sở Tự không phút nào quên, đồng thời thời thời khắc khắc ghi nhớ bản thân phải tìm cơ hội báo thù.
Cho dù là vậy, Sở Tự vẫn không thể không suy xét tới tâm tình của Tô Khuyết, Tề Dự mặc dù là kim chủ nhưng Tô Khuyết từng có tình cảm thực sự với đối phương. Mà Lâm Khinh Vũ thì chính là người đã giẫm đạp lên Tô Khuyết mà nổi tiếng, hơn nữa còn là đối tượng mà Tề Dự đang theo đuổi, hai người này cùng xuất hiện trong một bộ phim đã đủ làm Tô Khuyết khổ sở rồi, càng miễn bàn tới chuyện bắt cậu ta đóng vai phụ cho Lâm Khinh Vũ… Vì thế, Sở Tự giao quyền quyết định cho Tô Khuyết, Tô Khuyết không phải loại người có khả năng chống đỡ mạnh, mặc kệ Tô Khuyết lựa chọn tranh thủ hay từ bỏ cơ hội này, Sở Tự vẫn duy trì…
Tô Khuyết trầm mặc thật lâu.
Sở Tự nghĩ là Tô Khuyết không muốn tham gia bộ phim này, vì thế liền biểu thị: "Nếu cậu không muốn thì cũng không sao cả, lần này "chuyện tình hoa hồng" khá sốt, chúng ta không cần lo không có phim mới… Tôi sẽ bàn bạc tới các tổ kịch khác an bài công việc khác cho cậu…"
"Từ từ, anh Sở—-" Tô Khuyết đột nhiên đánh gãy.
Sở Tự ôn nhu hỏi: "Sao vậy?"
Cậu biết tâm tình Tô Khuyết hiện giờ không tốt, biết người từng đóng thế mình hiện giờ thành công hơn mình, hơn nữa còn được người mình từng yêu thương theo đuổi, mặc cho là ai cũng không vui nổi.
"Đứng trên lập người người đại diện xét tới lợi ích của nghệ nhân, không hề suy xét tới quan hệ giữa em cùng Tề Dự và Lâm Khinh Vũ, anh cảm thấy em có nên nhận bộ phim này không?" Tô Khuyết ngừng một chút rồi hỏi.
Sở Tự ngẩn người, không ngờ Tô Khuyết lại hỏi mình vấn đề này, bất quá vẫn nghiêm túc hồi đáp: "Theo góc độ cá nhân của tôi, với kịch bản cùng dàn chế tác của "ánh trăng nói dối" thì bộ phim này nhất định sẽ thành công vang dội, hơn nữa vai tốt không chỉ có vai nam chính, vô luận là nam hai, người anh trai tổng tài cao phú suất vừa hết lòng bảo hộ em trai vừa yêu thương vị hôn thê hay nam ba, đứa em con riêng của nam chính, một đại minh tinh luôn thầm lặng bảo hộ nữ chính cùng ghen tỵ nam chính được cha yêu thương, tất cả đều là vai diễn cực tốt, có sức hấp dẫn. Nếu diễn tốt thì còn nổi bật hơn cả nam chính…."
Sở Tự trọng sinh sống lại, cậu biết rất rõ bộ phim thần tượng "ánh trăng nói dối" sau này sẽ bùng nổ tới cỡ nào.
Nếu bộ "chuyện tình hoa hồng" chỉ bùng nổ chốc lát, qua một thời gian nhiệt sẽ đi xuống, thế nhưng "ánh trăng nói dối" sau khi bùng nổ thành một hiện tượng, không chỉ nam nữ chính là Lâm Khinh Vũ cùng Hạ Vi, ngay cả nam hai cùng nam ba cũng nổi lên, liên tục ba năm sau đó "ánh trăng nối dối" vẫn luôn đứng vững trên vị trí quán quân phim thần tượng của đế quốc An Sâm, thẳng tới khi Sở Tự chết ở đời trước vẫn còn không ít đài truyền hình phát sóng bộ phim này.
Làm một người đại diện chuyên nghiệp, Sở Tự tự nhiên không hi vọng nghệ nhân mới dưới tay mình bỏ qua cơ hội này.
Thế nhưng Lâm Khinh Vũ cùng Tề Dự lại là…
"Cho nên, anh Sở cảm thấy em nên đóng bộ phim này?" Tô Khuyết hỏi.
Sở Tự nhíu nhíu mày: "Tôi hi vọng là vậy, thế nhưng…"
"Nếu anh Sở cảm thấy em nên đóng thì em sẽ đóng." Sở Tự còn chưa nói hết, Tô Khuyết đã hít sâu một hơi, nhanh chóng làm ra quyết định.
Mày Sở Tự lại càng nhíu chặt hơn: "Chính là… Tề Dự cùng Lâm Khinh Vũ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!