Chương 1: (Vô Đề)

Mưa to liên miên hơn một tháng làm cả thủ đô đế tinh bị bao phủ trong một mảnh âm u, tâm tình mọi người cũng theo thời tiết u ám mà trở nên hậm hực.

Trong một căn nhà trọ bình thường ở vùng ngoại thành đế đô.

Mặc dù cánh cửa lớn đã khép chặt nhưng vẫn không thể ngăn cản luồng không khí ẩm ướt ở bên ngoài luồng vào kết hợp với hương vị dâm mị tràn đầy dục vọng ở bên trong, quỷ dị không nói nên lời.

Trong một góc phòng, một nam nhân trẻ tuổi dáng người cao gầy, hai mắt đỏ đậm giống như mất đi thần trí đang không ngừng để lại những dấu vết xanh tím trên cơ thể một cậu bé yếu đuối bị trói chặt đang rưng rưng nước mắt, cậu bé trông có vẻ không quá tình nguyện, không ngừng giãy dụa cùng chửi rủa ầm ĩ… tựa hồ bị ép buộc.

Mà phía sau nam nhân mất thần trí kia còn có một người đàn ông da dẻ ngăm đen tráng kiện đang cật lực vận động…

Kết hợp tất cả lại thì nam nhân mất thần trí kia tựa hồ đang trầm mê trong một cuộc tình 3P, hơn nữa còn đang ép buộc một cậu bé không hề tình nguyện tham gia.

Chính là…

Không phải, không phải như vậy…

Sự thực, nam nhân mất thần trí kia vẫn còn hiểu rất rõ, không phải, hết thảy không phải cậu tự nguyện…. chính là cậu không có cách nào khống chế thân thể của mình….

Máy quay trong phòng đã ghi lại toàn bộ sự việc phát sinh, cậu bé nhỏ gầy yếu đuối không tình nguyện, nam nhân mất thần trí tựa hồ rất hưởng thụ, người đàn ông ngăm đen thực gắng sức, hết thảy hết thảy đều ghi lại.

Cũng không biết trải qua bao lâu, bản ghi chép về cuộc tình sự này rốt cuộc cũng dừng lại…

Cậu bé ốm yếu khóc lóc thảm thương như bị ép uổng lập tức ngồi dậy, đẩy nam nhân mất đi thần trí kia qua một bên, mà người đàn ông ngăm đen ở phía sau cũng thờ ơ rút nam vật của mình ra khỏi thân thể hệt như búp bê vải bị xé rách của người kia, tiếp đó ném đối phương qua một bên.

Cánh cửa khép kín đột nhiên mở ra, dưới sự bảo hộ của nhóm vệ sĩ áo đen, một nam nhân trẻ tuổi diện mạo thanh tú mặc tây trang mang giày da bước vào, cậu bé cùng người đàn ông ngăm đen vội vàng mặc quần áo.

Nam nhân thanh tú khinh thường liếc nhìn nam nhân trẻ tuổi nằm dưới đất, nhóm vệ sĩ tiến tới kéo cậu ta tới quỳ gối trước mặt nam nhân thanh tú kia.

Nam nhân thanh tú cầm lấy một ly nước lạnh trực tiếp hất lên mặt nam nhân trẻ tuổi đang mất thần trí.

Nam nhân trẻ tuổi giật bắn, lông mi khẽ run rẩy vài cái, đầu đau như sắp nứt toạt, dạ dày nhộn nhạo một trận, tiếp đó thần trí chậm rãi khôi phục…

"Tỉnh rồi sao? Sở Tự." Nam nhân thanh tú từ trên cao nhìn xuống, đáy mắt tràn ngập khinh thường.

Sở Tự liếc nhìn một cái liền nhận ra đối phương: "Lâm Khinh Vũ!"

Đoạn phim quay vừa nãy được người mở lên, đang chiếu lại một màn Sở Tự cưỡng ép cậu bé yếu ớt kia, mà cậu bé thì đang điên cuồng giãy dụa kêu la…

"Mày muốn làm gì?" Sở Tự phát giác được tình cảnh của mình lúc này, nhìn đoạn phim kia, trí nhớ cậu cũng từng chút khôi phục, nhìn qua cậu bé đã mặc quần áo chỉnh tề ở bên cạnh: "Tiểu Nghiêm, vì sao? Tôi đối xử với cậu không tệ, vì sao cậu phải làm như vậy?"

Cậu gọi là Sở Tự, là một người đại diện.

Mà cậu bé Tiểu Nghiêm bị cậu "cưỡng ép" kia chính là nghệ nhân mà cậu dẫn dắt gần đây.

"Thực xin lỗi, anh Sở…" Tiểu Nghiêm không dám ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt Sở Tự.

Tới lúc này, Sợ Tự không cần nghĩ cũng biết mình bị Tiểu Nghiêm bán đứng, mà kẻ âm hiểm đứng sau mọi chuyện chính là Lâm Khinh Vũ đang đứng ở trước mặt…

Lâm Khinh Vũ… là kẻ thù của Sở Tự.

Cũng là người yêu của Đàm Thành, đối tượng thầm mến khiêm nghệ nhân mà trước kia Sở Tự dẫn dắt thành danh, trở thành ảnh đế có fan ở khắp tinh tế.

Năm đó, Lâm Khinh Vũ đã cướp đi Đàm Thành.

Sở Tự thấy tâm ý Đàm Thành đã quyết nên cũng buông tay rời đi… Thế nhưng không biết vì sao Lâm Khinh Vũ cứ cắn chặt Sở Tự không chịu buông tha.

Sở Tự cũng không phải quả hồng nềm, lập tức phản kích.

Mà kết quả nhận được chính là Lâm Khinh Vũ phất lên trở thành con cưng của trời, mà Sở Tự thì liên tiếp thất bại, không thể tổn hại tới Lâm Khinh Vũ tí ti nào, ngay cả danh sự bản thân cũng đánh mất, trở thành một kẻ đê tiện bỉ ổi vì ghen ghét mà hãm hại Lâm Khinh Vũ, bị fan của Lâm Khinh Vũ cùng dân chúng tinh tế thóa mạ, có thể nói là chuột chạy qua đường người người chửi mắng…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!