Chương 94: Ngoại truyện 4

"Để lại một phần cơm tối cho cậu đó, tan làm nhớ về sớm."

Lâm Liệt nhìn chằm chằm vào dòng tin nhắn này mười mấy giây, sau đó buồn bực rút một điếu thuốc ra khỏi bao, bỏ vào miệng đốt lên.

Trước kia Lâm Liệt chưa từng hút thuốc, anh ấy cũng không thích mùi thuốc lá, nhưng gần đây lại bắt đầu hút, là vì Đường Vệ đã quay lại rồi.

Từ sau lần trước khi Lâm Liệt ngồi máy bay đến bệnh viện thăm anh ấy, hai người họ cũng đã nửa năm rồi không liên lạc với nhau.

Trong đoạn thời gian này, Đường Vệ còn chẳng thèm đăng status trong vòng bạn bè của mình, giống như đã triệt để biến mất khỏi cuộc sống của Lâm Liệt vậy.

Cho đến mấy ngày trước khi anh ấy tan làm về nhà, phát hiện ra người kia đang ngồi trước cửa nhà mình, ngón tay cầm chìa khóa xe của Lâm Liệt đột nhiên nắm chặt lại.

Thấy Lâm Liệt đã về, anh ấy nói: "Có thể cho ở nhờ một đêm không?"

Trước kia khi Đường Vệ cãi nhau với ba mẹ, không có chỗ nào để đi thì sẽ đến gõ cửa nhà Lâm Liệt.

Lần đầu tiên khi Đường Vệ tìm đến, lúc đó anh ấy đã bị ba mình dùng gạt tàn không cẩn thận đập trúng, sau đó thì không cầm điện thoại cũng không đem theo tiền đã chạy ra khỏi nhà.

Lâm Liệt nghe thấy tiếng gõ cửa, mở cửa ra liền thấy Đường Vệ với cái trán chảy máu đầm đìa, nhưng vẫn còn cà lơ phất phơ hỏi: "Có thể cho ở nhờ một đêm không?"

Đường Vệ của lúc đó giống hệt một con chó dữ vừa bị đuổi ra khỏi nhà, nhe răng hằm trời hằm đất, nhưng trong sự hung tàn còn lộ ra cả vẻ tủi thân.

Lần này Đường Về quay lại tìm Lâm Liệt, mục đích đã cực kỳ rõ ràng, là đang cầu hòa.

Anh ấy giả bộ không quan tâm đến mâu thuẫn quan trọng nhất giữa hai người họ, vờ như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, ý đồ muốn cùng Lâm Liệt trở lại như lúc trước.

Đường Vệ vừa bám lấy anh ấy giống như ngày xưa, vừa cực kỳ rõ ràng mà nói cho anh ấy, hai người bọn họ chỉ có thể làm anh em.

Gần đầy hình như Đường Vệ vừa thích một ai đó, trước mắt vẫn còn đang theo đuổi đối phương, hai ngày này anh ấy bắt đầu học nấu cơm, hôm nay nấu một nồi ức bò hầm cà chua đem qua cho cô gái kia làm bữa tối.

Lâm Liệt không biết Đường Vệ thật sự đã có cô gái mình thích, hay là giống với nửa năm trước, thuê một người đến để thăm dò thái độ của anh ấy, hoặc là muốn cho anh ấy biết khó mà lui, sau đó quay lại tình cảm anh em như thường.

Nửa năm trước Đường Vệ có thể làm ra loại chuyện ngu ngốc này thì nửa năm sau có làm lại một lần Lâm Liệt cũng không thấy có gì lạ.

Hút xong điếu thuốc trong tay, Lâm Liệt trả lời lại tin nhắn Đường Vệ, nói rằng tối nay tăng ca không về ăn, nhắn xong liền không để ý tới điện thoại nữa mà vứt qua một bên tiếp tục làm việc.

Tám giờ tối, Lâm Liệt vẫn còn tăng ca ở công ty, gần đây bọn họ đang bận một vụ thu mua ngược.

Lâm Liệt bảo trợ lý gọi thức ăn ngoài cho mọi người, lúc mấy người họ đang ăn cơm ở phòng hội nghị thì một mình Lâm Liệt lại ngồi trong phòng làm việc xem tình hình tài vụ của công ty này.

Trợ lý gõ cửa phòng làm việc: "Lâm tổng."

Lâm Liệt vừa nhìn các số liệu trên bảng báo cáo, đầu cũng không ngẩng lên liền nói: "Vào đi."

Trợ lý: "Lễ tân nói có một người tên là Đường Vệ tới tìm anh, nói là đến đưa bữa tối cho anh."

Ánh mắt Lâm Liệt hơi dừng lại một thoáng, điện thoại riêng của anh đang mở chế độ tránh làm phiền nên cuộc gọi đến đều chuyển qua hộp thư thoại.

"Nói với cậu ta tôi đang họp, bảo cậu ta về trước đi." Giọng Lâm Liệt nhàn nhạt vang lên.

Trợ lý nhìn hộp thức ăn ngoài vẫn chưa động vào trên bàn làm việc của Lâm Liệt, hơi do dự hỏi: "Có cần để lễ tân đưa cơm mà anh Đường mang đến lên đây không ạ?"

Lâm Liệt cứ như không nghe thấy, vẫn còn xem bảng báo cáo tài vụ trong tay mình, mí mắt cũng chẳng thèm nhấc lên.

Trợ lý đứng nguyên tại chỗ đợi hai giây, thấy Lâm Liệt không có ý định mở miệng, cô ấy cũng không hỏi nữa mà trực tiếp đi ra ngoài.

Sau khi cửa phòng làm việc đóng lại, Lâm Liệt mới đưa tay bóp bóp đầu mày của mình, trong lòng buồn bực, vô thức đưa tay sờ đến hộp cơm bên cạnh, nhưng không biết nghĩ tới gì đó, anh ấy lại trực tiếp ném hộp cơm vào thùng rác.

Cách khoảng năm phút sau, trợ lý lại lần nữa gõ cửa phòng làm việc Lâm Liệt, cô ấy im lặng thả một hộp cơm vào trong góc phòng làm việc, sau đó liền rời khỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!