Lúc trở về thì trời đã tối cả rồi.
Đèn trên nóc xe Mercedes
-Benz Grand G được bật sáng, tỏa ra ánh sáng trắng lành lạnh.
Phó Hàn Chu ngồi dựa trong khoang xe nhắm mắt dưỡng thần.
Lông mày cậu dày dặn sắc nét vô cùng đẹp, nhưng khi ẩn trong bóng đen, tự nhiên lại thấy rất bạc tình.
Như làn sương mờ ảo phía xa, không thể bắt lấy được cũng chẳng thể sờ vào, khiến người ta cảm thấy không chân thật.
Nghĩ đến cảnh tượng nhóc cool ngầu hút thuốc lá ở trong con hẻm, trong lòng Tô Vân Cảnh cảm thấy có chút phức tạp.
Tô Vân Cảnh không hút thuốc cũng không ghét việc hút thuốc, nhưng cậu có chút không thể chấp nhận việc Phó Hàn Chu hút thuốc.
Ấn tượng sâu sắc nhất mà nhóc cool ngầu để lại cho Tô Vân Cảnh là dáng vẻ ngoan ngoãn.
Trước đây khi Tô Vân Cảnh cố ý trêu chọc cậu ấy, thậm chí cậu ấy còn gọi cậu một tiếng "anh ơi" rất nhẹ nhàng.
Nhóc cool ngầu đáng yêu như vậy, chớp mắt một cái vậy mà bắt đầu hút thuốc rồi.
Tô Vân Cảnh do dự vài lần, vẫn phá vỡ sự yên lặng trong khoang xe: "Bản kiểm điểm ba nghìn chữ đó cậu định làm thế nào?"
"Không viết." Phó Hàn Chu rất dứt khoát.
Tô Vân Cảnh bị câu trả lời cứng ngắc của cậu ấy làm cho thoáng nghẹn họng.
Một lúc sau, cậu thở dài một tiếng: "Tuy rằng hình phạt lần này có hơi nặng, nhưng quả thật việc ăn lẩu ở trong trường là lỗi của chúng ta."
Phó Hàn Chu một mặt bình tĩnh: "Ờ."
Tô Vân Cảnh:...
Từ "ờ" này rất khó tả.
Giống như trước khi ăn lẩu cậu ấy đã biết không được dùng lửa ở trong trường học rồi, biết như vậy là vi phạm nội quy nhà trường.
Thế nhưng vẫn làm.
Tiếng "ờ" này của Phó Hàn Chu cũng giống như vậy.
Mặc dù tôi biết mình đã sai, nhưng tôi sẽ không viết bản kiểm điểm.
Thôi được rồi.
Tô Vân Cảnh hoàn toàn không còn lời gì để nói.
Bởi vì Phó Hàn Chu không viết bản kiểm điểm nên đã bị Viên Lương gọi ra gặp riêng.
Tô Vân Cảnh cũng không biết nhà trường phạt cậu ấy như thế nào, sau khi từ văn phòng thầy giáo vụ trở về, Phó Hàn Chu cũng không nói gì hết.
Bản kiểm điểm ba nghìn chữ, dọn dẹp tòa thí nghiệm một tháng, nhà trường cũng đã giữ bếp cồn và hai chiếc nồi inox.
Việc này mới coi như bỏ qua.
Cái tên quậy phá như Đường Vệ, sau chuyện này cũng ngoan ngoãn được mấy hôm.
Phó Hàn Chu vẫn cứ như vậy, cả người trông rất lười biếng, chẳng hứng thú với bất kỳ thứ gì cả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!