Ngày đầu tiên, học sinh mới đến trường phải tới phòng giáo vụ báo cáo.
Sau khi đậu xe ở bãi đậu đối diện trường, lão Ngô đánh thức Phó Hàn Chu dậy.
Phó Hàn Chu đẩy chiếc mũ bóng chày lên.
Lúc này nhìn đôi mắt cậu lim dim, Tô Vân Cảnh mới khẳng định được rằng cậu đã ngủ thật.
Tô Vân Cảnh cảm thấy nhóc cool ngầu vẫn chưa tỉnh hẳn, vậy nhưng dựa theo trí nhớ, nhóc cool ngầu vẫn mở cửa xuống xe, băng qua đường, đi vào trong trường.
Suốt dọc đường đi không thấy bóng dáng ai.
Tuy ngày nào lão Ngô cũng đưa Phó Hàn Chu đi học, nhưng ông ấy hiếm khi vào bên trong trường Nam Trung.
Dừng lại trước phòng bảo vệ để hỏi phòng giáo vụ nằm ở tòa nhà nào, lão Ngô cầm tờ giấy chuyển trường rồi cùng Tô Vân Cảnh đến phòng giáo vụ.
Trên đường, Tô Vân Cảnh hỏi ông ấy: "Hàn Chu cũng học lớp 11 đúng không ạ? Cậu ấy học lớp nào vậy chú?"
Câu hỏi này thực sự làm lão Ngô bối rối: "Chuyện này tôi cũng không rõ lắm."
Tô Vân Cảnh lại hỏi: "Vậy cậu ấy có bạn bè nào không ạ?"
Lão Ngô ngẫm nghĩ một lúc: "Chưa thấy cậu ấy chơi thân với ai bao giờ, cũng không mời ai về nhà chơi."
Lão Ngô đã làm việc trong nhà họ Thẩm được bốn năm năm, khi Phó Hàn Chu học cấp hai, ông ấy là người đưa đón Phó Hàn Chu.
Ấn tượng của ông ấy về Phó Hàn Chu là mê ngủ, kiệm lời, ít gây chuyện, không nhiễm thói hư tật xấu như đám con nhà giàu có khác.
Ngoài ra, ông ấy không biết gì hơn.
Tô Vân Cảnh: "Thôi được rồi, vẫn là cái tính lầm lì cô độc quen thuộc."
Tô Vân Cảnh được phân vào lớp 11-5.
Tình cờ, giáo viên chủ nhiệm lớp 11-5 đang có mặt trong phòng giáo vụ liền dẫn Tô Vân Cảnh về lớp.
Giáo viên chủ nhiệm là thầy giáo dạy toán tên Trương Chí Cương, năm nay 35 tuổi.
Trương Chí Cương đã làm giáo viên chủ nhiệm của ba khóa, tiếp xúc với đám nhất quỷ nhì ma mười bảy, mười tám tuổi này được chín năm.
Nhờ tốt tính nên rất hòa đồng với các học sinh trong lớp, được mọi người đặt cho biệt danh là Trương Lải Nhải.
Trương Chí Cương cuộn tròn quyển giáo án môn toán, bước lên bục giảng, vẻ mặt nghiêm khắc.
"Be bé cái mồm lại được không? Bước chân lên tầng ba, các lớp khác toàn tiếng đọc bài, có mỗi cái lớp này là như đang hát tuồng."
"Học kỳ này, có mỗi cái việc đọc bài buổi sáng cỏn con này thôi mà thầy trưởng phòng giáo vụ đã gọi thầy lên nói chuyện đến lần thứ hai rồi đấy. Thêm một lần nữa thì thầy đoán chắc cũng đến lúc khăn gói về quê thực hiện ước mơ làm nam thần hip
-hop rồi."
Nghe thấy vậy, đám học sinh nam nghịch ngợm dưới bục giảng bắt đầu nhao nhao lên.
"Nhảy một đoạn hip
-hop cho bọn em xem đi thầy ơi."
"Nhảy đi, nhảy đi thầy."
"Thôi, thôi." Trương Chí Cương cầm quyển sách toán gõ lên bàn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!