Chương 14: (Vô Đề)

Tác giả: Sách Mã Thính Phong

Editor: Yly

-

Trong khoảng thời gian ở chung với vợ chồng Tống Văn Thiến này, Tô Vân Cảnh coi bọn họ như người nhà.

Cậu cũng chẳng phải đứa trẻ tám tuổi thật sự, cậu biết rằng kiếm tiền không dễ, mà cũng vì bệnh của nguyên chủ nên trong nhà tiêu rất nhiều tiền.

Vậy nên mỗi lần cậu đưa ra yêu cầu gì cũng cảm thấy ngại.

Lần đi mua giày này, Tô Vân Cảnh không cần giày có nhãn hiệu đặc biệt gì, chỉ cần tiện nghi thoải mái là được.

Đi dạo một buổi sáng, giữa trưa hai mẹ con ăn ở một tiệm cơm nhỏ, một bát hoành thánh và nửa miếng bánh ngàn tầng.

Ăn xong cơm, mua xong đồ cần mua, Tống Văn Thiến mang Tô Vân Cảnh đến cửa hàng ngũ kim.

Lúc đến cửa hàng, Tô Vân Cảnh dùng điện thoại di động của Tống Văn Thiến gọi cho Phó Hàn Chu.

"Mẹ tớ đưa tớ đến cửa hàng, đợi họ cùng tan làm, muộn một chút tớ mới đến kiểm tra bài tập được."

"Ừ."

"Cậu ăn kẹo hồ lô không? Lúc về tớ mua cho cậu một xâu nhé."

Phó Hàn Chu không nói gì, một lúc sau hắn mới sâu kín hỏi, "Chỉ mua cho một mình tôi thôi sao?"

Tô Vân Cảnh không biết vì sao Phó Hàn Chu đột nhiên hỏi như vậy, cậu cũng không nghĩ nhiều, cười nói, "Đúng rồi, cậu muốn ăn không?"

"Vậy cậu mua đi." Thanh âm của Phó Hàn Chu vừa dứt khoát vừa nhẹ nhàng.

Bản edit được đăng duy nhất tại: https://. wattpad. com/user/tieuly1

- ----

Buổi tối, Tô Vân Cảnh mang theo kẹo hồ lô tới tìm Phó Hàn Chu.

Sơn tra đỏ rực được phủ một lớp đường phèn mỏng.

Với màu sắc tươi đẹp đó, bàn tay cầm hồ lô của Tô Vân Cảnh sau khi đi vào cô nhi viện đã thành tiêu điểm đáng chú ý.

Tô Vân Cảnh:......!

Hơn hai mươi đôi mắt nhất trí nhìn lại đây, Tô Vân Cảnh có chút chống đỡ không nổi.

Cậu đứng ở cổng lớn của cô nhi viện mà không dám bước vào.

Ngay lúc Tô Vân Cảnh còn đang do dự, một bóng lưng mảnh khảnh xinh đẹp của bé trai đã đi tới.

Mặt mày hắn trầm tĩnh, biểu tình đạm mạc.

Hắn đi tới, cầm lấy kẹo hồ lô trong tay Tô Vân Cảnh, mắt nhìn thẳng mà đi.

Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nếu Phó Hàn Chu không phải là mới bảy tuổi, không phải lấy kẹo hồ lô thì với dáng vẻ kiêu căng kia của hắn Tô Vân Cảnh còn tưởng rằng là bá đạo tổng tài từ trong phim thần tượng bước ra đó!

Tô Vân Cảnh không mặt dày như hắn được, ăn mảnh mà có thể yên tâm thoải mái như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!