[
"Kiều Hòa anh mau tỉnh lại đi, cầu xin anh!" Bạch Nhất Thanh ngồi cạnh giường bệnh nhìn người đàn ông toàn thân băng bó nằm yên không cử động, nước mắt tuôn trào,
"Em sai rồi, Kiều Hòa, đều là lỗi của em, chỉ cần anh tỉnh lại thì anh muốn sao cũng được hết!"
Bùi Tùng Minh lập tức sầm mặt, nắm tay cậu ta cả giận nói: Anh không cho phép!
Bạch Nhất Thanh trừng mắt rưng rưng:
"Anh dựa vào cái gì mà không đồng ý chứ, đều tại anh, nếu không có anh thì Kiều Hòa sẽ không xảy ra chuyện, tất cả là do anh, đều do anh!" Nói xong không nhịn được lao vào lòng gã đánh đấm.
Bùi Tùng Minh nhìn người trong ngực mình, khuôn mặt trắng nõn tinh xảo nhợt nhạt, đôi mắt xinh đẹp sáng ngời bị nước mắt bao phủ tới mông lung một mảnh sương mù, lửa giận trong lòng lập tức tắt ngấm.
"Anh thừa nhận chuyện này là lỗi của anh, nhưng lời em vừa nói anh tuyệt đối sẽ không chấp nhận, anh yêu em, Tiểu Thanh, dù có chết anh cũng sẽ không buông tay!"
Bạch Nhất Thanh bị tình cảm trong mắt hắn cảm động, nhìn Kiều Hòa lại nhìn Bùi Tùng Minh, không biết nên chọn ai bỏ ai.
Rầm một tiếng, cửa phòng bệnh bị đẩy ra, một người đàn ông chói mắt như ánh mặt trời đứng đấy, nụ cười trên mặt còn muốn cám dỗ người ta phạm tội hơn cả thuốc phiện:
"Tiểu Bạch, đừng quên còn có anh!"
- Hết-]
"Hết rồi?! Hết thật rồi á?!" Đỗ Cửu lật qua lật lại tài liệu trong tay, xác định là trang cuối cùng thật, vẻ mặt đờ mờ đùa nhau đấy à nhìn Lão Đại đối diện.
Cấp trên trực tiếp của Đỗ Cửu, họ Lão tên Đại, người đàn ông mặc y phục cổ trang hoa lệ phức tạp màu đen, tựa như đế vương ngồi trên ghế rồng cao cao, nghiêm túc gật đầu, lưu châu văn ti rủ trước trán không hề rối loạn:
"Ái khanh xem xong có cảm nghĩ gì?"
Đỗ Cửu: Nói tiếng người đi. Có một cấp trên đam mê cosplay thiệt sự phiền muốn chết!
Lão Đại pha trò mà không ai cười bèn vén rèm châu trước mắt lên, lười nhác nói:
"Trên tay cậu là thế giới kế tiếp cậu phải tới, chỉ có cái thế giới đơn giản như vậy mà tận 3 thực tập sinh thất bại, chậc chậc, cũng không biết Lão Nhị làm hiệu trưởng kiểu gì, mấy sinh viên dạo này tốt nghiệp đúng là sau không bì kịp trước."
Đỗ Cửu ngạc nhiên:
"Đã 3 người thất bại?!"
Người nhập vai trước khi tốt nghiệp đều phải qua một khóa thực tập, vì để không làm khó thực tập sinh mà thế giới được chọn đều sẽ không khó, làm sao có thể thất bại liền 3 người được chứ?
Y mau chóng đọc hết tài liệu trong tay một lần, là thế giới Tom Sue BL thông thường, hoàn toàn không nhìn ra được có khó khăn gì.
Lão Đại bổ sung thêm: "Người xảy ra vấn đề của thế giới này vốn chỉ là một pháo hôi nho nhỏ, ở trang 5 dòng 32 ấy, thấy chưa?
Là người tranh nhân vật thứ nhất với nam chính Bạch Nhất Thanh kia, vì mất đi nhân vật này mà cùng đường phải tìm kim chủ, kết quả bị paparazzi bốc phốt, không chịu nổi công kích mà cắt tay tự sát.
Cậu biết thực tập sinh kia tại sao lại thất bại không? Vì sợ đau đấy, không thể xuống tay được còn gọi cấp cứu! Có coi được không cơ chứ? Chả biết bình thường làm sao qua được tiết thực hành?
Làm sao thi đậu nữa không biết?!
"Đỗ Cửu khẽ khụ một tiếng:"Vậy còn người thứ hai thì sao?Người thứ hai là nam phụ, trang 25 dòng 12, là bạn trai cũ của chủ tịch Kiều, bởi vì hãm hại nam chính Bạch Nhất Thanh bị phát hiện mà bại hoại thanh danh rời khỏi giới giải trí, từ từ nghèo túng còn nghiện ma túy, cuối cùng chơi thuốc quá liều mà mất mạng.
Thảm thế?
"Đỗ Cửu cẩn thận lật lật, trước đó y chỉ đọc phần quan trọng trong cốt truyện, mấy chi tiết nhỏ kiểu này không để ý tới, tìm được đọc lại thấy đúng là kết cục như vậy, nhưng mà cũng không miêu tả tỉ mỉ, chỉ được nhắc qua đôi câu trò chuyện của vai chính với nhau thôi."Thực tập sinh kia của mấy người ý chí quá kém, xém chút nữa nghiện thật, may mắn phát hiện sớm mới không tạo thành hậu quả gì to tát, anh dứt khoát đánh trượt rồi bảo hiệu trưởng các người tới xách về rồi.
Đỗ Cửu phân bua thay đàn em:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!