Hệ thống cảm thấy oan muốn chết, tự dưng đi hỏi nó làm gì?
Nó cười lạnh:
"Tự ngươi không cứng được lại đi trách ta à?"
"Ai nói ta không cứng được chứ, rõ ràng ta có cứng mà!" Đỗ Cửu cởi quần ra,
"Không tin mi nhìn nè!"
Mười phút sau –
Hệ thống:
"Được rồi, ta tin ta tin ta tin rồi được chưa."
Không thể!! Đỗ Cửu tuốt kiểu gì cũng không thể khiến Cửu be bé tỉnh giấc, đỏ mắt quyết tâm,
"Ta nhất định sẽ cứng được, chắc chắn sẽ cứng lên!!"
Chuyện liên quan tới danh dự của đàn ông làm sao có thể coi nhẹ chứ!!
30 phút sau ---
Hệ thống nhìn động tác lặp đi lặp lại lặp hoài lặp mãi của y tới sắp ngủ gật, không nhịn được hỏi:
"Bộ ngươi không thấy đau tay à?"
Đỗ Cửu dừng tay nhìn Cửu be bé bị chà đạp tới đỏ lên, chả buồn mặc lại quần, ụp mặt vào gối khóc hu hu:
"Tiêu rồi, tiêu thật rồi, cuộc đời của ta tàn rồi, ta sống còn có ý nghĩa gì nữa /(TOT)/~~"
Hệ thống:
"...! Chẳng lẽ ý nghĩa của cuộc đời ngươi chỉ có mỗi cái này à?!"
"Ngay cả giới tính mi còn không có thì làm sao hiểu được!" Đỗ Cửu cực kỳ đau khổ, đối với một người đàn ông mà nói, không cứng được thì cuộc đời chả còn thứ gì để trông chờ nữa.
Hệ thống hừ lạnh:
"Ta không hiểu nổi, Tần Cửu Chiêu cứng là được rồi, ai quan tâm ngươi cứng hay mềm chứ."
Đỗ Cửu không thèm để ý tới nó, đau thương chảy dài thành biển rộng.
Hệ thống không nhìn nổi nữa, nói:
"Ngươi có thể vận dụng não mình một chút không? Bộ tính để nó đóng bụi trong kho à? Ngươi nói xem ngươi không có suy nghĩ gì về chuyện kia thì làm sao cứng được?"
Đỗ Cửu lò mò ngồi dậy, cúi đầu nhìn Cửu be bé lại nhìn màn hình máy tính còn đang phát cảnh rên rỉ thở dốc, hở?
Hình như đúng á.
"Cho nên là vì ta không có nhu cầu chứ không phải là không cứng được?"
Bởi vì y hoàn toàn không động dục nên mới không có phản ứng sao?
Tốt quá, rốt cuộc cũng chịu lấy não ra dùng rồi.
Hệ thống tiếp tục dẫn đường:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!