Quỷ Vương biến mất để mình Đỗ Cửu thu dọn tàn cục đầy đất, trước hết y trói gô Giang Ngạo lại, sau đó đỡ Kiều Niên Niên và Lâm Thiên qua một bên rồi đánh thức hai người thông khẩu cung.
Kiều Niên Niên không cần phải nói, Quỷ Vương vốn do cô đánh thức, Lâm Thiên hiển nhiên tam quan bị lật đổ, nửa ngày mới chấp nhận sự thật mình đang sống trong thế giới thần quái.
Cuối cùng mọi người thống nhất lời nói, là Đỗ Cửu tìm được bọn họ sau đó cứu người, hoàn toàn lược bỏ phần của Quỷ Vương, còn về phần Giang Ngạo cứ coi như là gã đang nói sảng đi, huống hồ vốn dĩ kẻ này tinh thần đã có vấn đề.
Chuyện kia... Kiều Niên Niên chần chừ một chốc,
"Anh đồng ý với hắn...! thật sự không sao chứ?"
Đương nhiên là có vấn đề rồi! Đỗ Cửu thầm nghĩ, nhưng y không thể nói trước mặt Kiều Niên Niên nên đành an ủi:
"Không sao hết, anh sẽ tìm cách giải quyết, em không cần lo đâu."
Kiều Niên Niên lại không yên tâm, Quỷ Vương có ý đồ gì không phải cô không biết, cô ngẫm nghĩ rồi nói:
"Hay là thế này, em sẽ cố hết sức giữ hắn ở bên người mình để hắn không đi tìm anh."
Nhưng hiển nhiên bản thân cô cũng cảm thấy không thể được, dù nói lại không dám tin tưởng.
Đỗ Cửu vỗ vỗ vai cô:
"Thật sự không cần lo, anh tự hiểu được, hắn sẽ không làm gì anh đâu."
Câu này thật sự không phải do y thuận miệng an ủi Kiều Niên Niên, Quỷ Vương đúng là sẽ không làm gì y, trước đó đã từng nói Nghiêm Cửu thể chất đặc thù, trên người tràn ngập dương khí, trời sinh tương khắc với Quỷ Vương như nước với lửa, vốn định sẵn không thể hòa hợp cùng nhau, đây cũng là nguyên nhân lúc đó y đồng ý với bất cứ yêu cầu gì, y không tin Quỷ Vương sẽ vì một chút vui thích mà không màng tới mạng sống bản thân.
Kiều Niên Niên vẫn không yên lòng nổi, chỉ là cô cũng không tìm được cách gì, tuy rằng cô thả Quỷ Vương ra nhưng lại không có khả năng để giam đối phương trở lại, tính cách của Quỷ Vương chắc chắn sẽ không nghe lệnh cô.
Viết báo cáo xong, Đỗ Cửu tự mình đưa Kiều Niên Niên về nhà, lần này Kiều Niên Niên bị y liên lụy khiến lòng y cực kỳ băn khoăn, dọc đường vẫn luôn nói xin lỗi cô.
Có lẽ là do cũng không phải chịu tổn thương gì nhiều, Kiều Niên Niên chẳng những không giận cá chém thớt mà còn an ủi ngược lại y, chờ tới cửa nhà mới bắt đâu thấy sợ hãi, vỗ vỗ ngực chưa bớt sợ:
"Mặc kệ thế nào thì vẫn phải cảm ơn anh đã tới cứu em."
Đỗ Cửu lắc đầu:
"Thật ra là phải cảm ơn Quỷ Vương, nếu không phải hắn tới báo tin lại ra tay giúp thì chỉ e là..."
Kiều Niên Niên vội lắc đầu:
"Hắn là hắn, anh là anh, nên cảm ơn hắn thì em sẽ cảm ơn." Cô nhìn quanh,
"Hơn nữa không biết vì sao mà cả buổi rồi cũng không nhìn thấy hắn, không phải đã xảy ra chuyện gì rồi chứ?" Suy cho cùng cũng đã ở cạnh nhau một thời gian, vẫn có chút tình cảm.
Đỗ Cửu không hề lo lắng, nam chính sao có thể chết được chứ, trừ khi giả thiết của cốt truyện là bi kịch, còn nếu không thì cho dù tất cả mọi người chết hết hắn cũng không có vấn đề gì.
"Yên tâm, chắc chắn hắn không sao đâu."
Sự thật chứng minh hắn thật sự không sao cả.
Đỗ Cửu đưa Kiều Niên Niên về nhà xong mở cửa ra lập tức nhìn thấy Quỷ Vương nằm thẳng trên không trung, âm khí đen như mực quay cuồng xung quanh.
Đệch!
Chân Đỗ Cửu vấp một cái, xém chút nữa chửi ra tiếng.
Bất chợt mở cửa nhìn thấy trong nhà có một con quỷ đang bay, cho dù là ai cũng sợ thôi.
"Anh...! không sao chứ?" Y tiến lên hai bước, hỏi dò.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!