Chương 44: Thế Giới Thứ Hai

Minh Triết không biết vì sao siêu nhân nhỏ lại tức giận như vậy.

Trả tiền mạng xong, cậu bé mang Sở Thời Từ về nhà.

Bà nội đã nấu cơm rồi, hai món chay một món mặn, tay nghề bình thường thôi.

Minh Triết gầy hơn so với các bạn cùng trang lứa, bà xót cháu trai nên xới cho cậu bé những hai bát cơm.

Bà hỏi Minh Triết đã đi đâu chơi vào ban ngày, Minh Triết đỏ mặt, bảo rằng mình đến lớp học bù.

Minh Triết không biết nói dối, chỉ nói một câu rồi cúi đầu.

Song bà nội hoàn toàn không nhận ra có gì bất thường, chỉ cho rằng đứa cháu hướng nội nên không thích nói chuyện.

Sở Thời Từ đang nằm trên bàn ăn, nghiêng đầu nhìn cảnh này.

Ở thời đại hiện tại, tâm lý phòng vệ của thế hệ trước rời nông thôn không mạnh.

Bọn họ từ nhỏ đã chạy nhảy trong thôn, thường chơi cả ngày, người lớn cũng không thèm để ý.

Khi đến lượt bọn họ chăm con, bọn họ cũng sẽ không quá khắt khe.

Sở Thời Từ suy nghĩ, nếu các bé gái bị dụ ra ngoài, ban ngày bỏ đi đến mấy tiếng đồng hồ.

Có khi nào chỉ cần về nhà trong ngày và không lộ ra sơ hở nào rõ ràng thì người nhà sẽ không nghi ngờ không?

Kể từ khi đoán rằng có thể có một nhóm tội phạm chuyên dụ dỗ trẻ vị thành niên trên Internet, tâm trạng của Sở Thời Từ luôn rất tệ.

Nó làm cậu nhớ lại thời thơ ấu của mình.

Lần đầu tiên cậu tiếp xúc với những thứ đồi trụy là trong quán cà phê Internet đen.

Cậu lên mạng chơi xe thể thao, có mấy người ngang nhiên xem phim đó, còn hỏi cậu rằng có muốn xem chung không.

Lúc đó cậu còn nhỏ và nhát gan, sợ quá nên đã bỏ chạy.

Bây giờ ngẫm lại, may mà khi ấy cậu chạy nhanh, không ngây ngô mà thò lại gần.

Minh Triết ăn no đến nỗi bụng phình to lên luôn.

Bà nội vừa nói "Con ăn đi cho mau lớn.", vừa gắp thịt bỏ vào bát của cậu bé.

Minh Triết tóm lấy siêu nhân nhỏ, chuồn về phòng của mình.

Cậu bé xoa xoa bụng và đi tới đi lui trong phòng.

Siêu nhân nhỏ ỉu xìu nằm trên bàn sách, trông rất uể oải.

Minh Triết chọt chọt nó, "Anh ơi?"

Sở Thời Từ trở mình, "Không có gì đâu, anh chỉ đang nghĩ xem phải làm thế nào để đưa mấy tên súc sinh đó vào cục cảnh sát thôi."

Điện thoại di động đặt bên cạnh vang lên, là cuộc gọi của một đứa trẻ trong nhóm.

Trong nhóm còn bốn đứa vẫn giữ ý định tự sát, hồi chiều Minh Triết đã trao đổi thông tin liên lạc với chúng.

Để khi nào chúng gặp chuyện không vui thì nói cho cậu bé nghe.

Ắt hẳn đã phải chịu quá nhiều ấm ức, cuối cùng cũng tìm được một con đường để phát tiết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!